NGUYỆT ẢNH, ẢNH HẢI - Trang 310

“Nàng sẵn sàng chưa?” Diên Vương hỏi.
Yoko gật đầu.
“Tuyệt đối không được do dự. Vất vả lắm mới tìm được Cảnh Vương,

ta không muốn nhìn thấy nàng bỏ mạng ở nơi này.”

“Tôi không dễ dàng chết hay bị đánh bại như vậy.”
Diên Vương kinh ngạc nhìn Yoko rồi đôi mắt của anh khẽ cười. Yoko

rút kiếm khỏi bao, hướng về phía đoàn quân đang đến đến gần. Con kỵ thú
xé gió, xông thẳng về phía đoàn không quân trấn giữ thành Duy Long.

8.7

S

âu trong thành, bên kia lớp lưới dày bảo vệ, là một thần thú…

“Kỳ lân…”
Đây chính là kỳ lân sao?
Con thú một sừng với bộ lông màu vàng rực rỡ, bốn chân mảnh khảnh

bị xích sắt khóa chặt. Đôi mắt sâu thẳm của nó nhìn Yoko, khi cô đến gần,
nó liền cọ cái chóp mũi vào cánh tay cô.

“Cảnh Kỳ…”
Như hiểu được những lời ấy, con kỳ lân nhìn thẳng vào mắt Yoko, bốn

chân khuỵu xuống. Khi cô cúi xuống, nó không hề tỏ vẻ sợ hãi. Cô vuốt ve
bộ lông màu vàng rực của nó, kỳ lân nhắm mắt lại.

Một nửa của tôi.
Con thú đã đưa cô vào vòng xoáy vận mệnh này, đưa cô đến thế giới

mà trước đây cô đã từng cho rằng chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

“Rốt cuộc tôi cũng đã tìm được anh.”
Con kỳ lân đặt mõm xuống kế bên Yoko rồi lại ngẩn đầu lên và cúi

đầu xuống nhiều lần, như hành lễ rồi rúc đầu vào người cô. Cô lại vuốt ve
cái bờm của nó, âm thanh của xích sắt kêu lẻng xẻng.

“Chờ một chút, tôi sẽ thả anh ra.”
Cô tập trung vào những sợi dây xích rồi xung kiếm chém đứt chúng.

Con kỳ lân nhanh chóng đứng lên, nhưng đầu vẫn cúi xuống, như đưa chiếc
sừng vào trong lòng bàn tay cô.

“Có chuyện gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.