NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 113

Không lâu sau, Thượng Quan Thấu cũng đuổi theo. Hắn vừa đến gần

người Tuyết Chi, nàng liền quay đầu lại, hung tợn nói: “Ta không thích
người khác tùy tiện chạm vào người ta!” Sau đó xoay người bước đi.

Mũ sắt trên đầu Trác lão bản có chòm lông khổng tước thông khí, hắn

một tay giơ cao Hoàng kim kiếm. một tay vung vẩy gấp khúc, vuốt râu:
“Nữ nhân nổi giận nhất định không muốn người khác thấy, hơn nữa các
nàng lại thích được nam nhân đuổi theo! Điểm dừng của bọn họ chắc chắn
là nơi không người lui tới!”

Tuyết Chi dừng trước cửa khách điếm, đi qua đi lại vài lần, chạy đến

giữa đình nghỉ mát ở hậu viên nhà trọ.

“Thực xin lỗi, là ta đã mạo phạm cô nương.”

Thượng Quan Thấu nói vậy, khoảng cách với Tuyết Chi không xa,

“Kỳ thật, ta và Lâm cô nương đã gặp mặt qua, đại khái do Lâm cô nương
không nhớ rõ.”

“Ta không biết.”

“Còn giận ta sao?”

“Ta biết ngươi vì muốn dễ ăn nói với người nhà nên mới như vậy, bỏ

đi.” Tuyết Chi phất tay, “Một hồi ta sẽ đem ngân lượng đi thanh toán.”

“Ta nói là trước kia đã gặp qua cô nương.” Giọng Thượng Quan Thấu

ôn nhu nhẹ nhàng đến mức làm ‘băng tan tuyết chảy’, dần dần dựa vào
ngày càng gần.

“Sự thật hiển nhiên, cô nương sẽ tìm lối thoát khỏi tình huống khó xử

này, nhưng, Chiêu Quân phu nhân sao có thể để tình cảnh ôn nhu này biến
mất được!!!” Trác lão bản mạnh mẽ vung tay, Hoàng kim kiếm đâm xuyên
qua mọi thứ, phát ra âm thanh lớn ở mái nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.