NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 126

của Phật Tổ hóa thành =>để chỉ việc nắm rõ điều gì đó như trong lòng bàn
tay)

Thiếu niên nhảy lên,nhưng lại bị cô bé kia tóm được góc áo,xém chút

té ngã. Hắn quay phắt đầu lại,phủi tay,lắc lắc mái tóc trên đầu,một quả cầu
nhỏ dinh dính theo đó bay ra,hướng cô bé bay tới. Cô bé không nhanh
không chậm xoay mình,quả cầu nhỏ lại bay về phía tủ quần áo vỡ nát. Chỉ
nghe phách một tiếng, mấy con độc trùng trên tủ quần áo rơi xuống, đa số
rơi trên ngăn tủ, răng rắc kêu lên vài tiếng, ngăn tủ hỏng còn nhanh hơn lúc
nãy.

“Thánh mẫu anh minh.”

Thiếu niên lập tức làm ra tư thế triều bái hướng cô bé vái chào. Cô bé

lập đá một cước vào gối tên thiếu niên, hắn té lăn quay trên mặt đất.

“Chỉ có ngươi mới dám ra tay như vậy, bà cô đây sẽ giữ cái mạng nhỏ

cho ngươi.”

Giọng nói ngây thơ nhưng lại phát ra lời nói mạnh mẽ,Tuyết Chi thấy

rõ mặt cô bé ấy, cũng chắc rằng, thiên hạ này cũng chỉ có bà ta mới có thể
phát ra lời nói như vậy——— Huyền Thiên Hồng Linh Quan quan chủ
Mãn Phi Nguyệt. Thiếu niên nằm trên đất có vẻ không muốn đứng lên. Tuy
rằng hắn dịch dung gương mặt khác với lần trước rất nhiều, mái tóc cũng
đã đổi, lại mang rất nhiều hồ lô bên hông, nhưng Tuyết Chi tuyệt đối không
quên được người cướp đi nụ hôn đầu ‘thứ ba’ của mình, bất kể là lần gặp
thứ mấy. Mãn Phi Nguyệt đến gần, giải khai huyệt đạo cho Tuyết Chi.
Tuyết Chi được giải huyệt đạo, liền đặt mông ngồi lên giường.

“Trọng cô nương yên tâm, ta phải dùng ngón này mới có thể đả

thương người được.”

Nói xong giơ tay kia lên, ngón giữa,ngón áp út và ngón út đều được

đeo một bộ móng vuốt kim loại, màu sắc kim trung phiếm thanh,Tuyết Chi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.