NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 174

Cái từ “bám theo” kia, rốt cuộc đã chọc giận Tuyết Chi. Nàng quay

đầu lại, hung tợn nói: “Bà thử sỉ nhục tôi một lần nữa xem!”

“Ta sỉ nhục ngươi lúc nào?” Nguyên Song Song cười duyên nói, “Có

miệng thì nói, nữ nhân ở cùng Nhất Phẩm Thấu “hái hoa”, làm sao là người
trong sạch được, người với hắn cùng đi khắp đại giang nam bắc như vậy,
không phải bám thì là gì?”

“Huynh ấy coi ta là muội muội, ngươi hỏi y thì biết.”

Lâm Hiên Phượng nói: “Nguyên Song Song, im miệng đi!”

Nguyên Song Song vờ như không nghe, tiếp tục nói: ‘Trọng Tuyết Chi

ơi là Trọng Tuyết Chi, ta thật sự đã xem nhẹ ngươi, nghĩ ngươi vẫn còn là
một đứa trẻ. Không ngờ việc này ngươi còn cao tay hơn cả chúng ta.”

Tuyết Chi chỉ vào bà ta, tức giận đến run tay: “Bà … bà nói nhảm lần

nữa xem!”

Lâm Hiên Phượng quát lên: “Nguyên Song Song, ta luôn tôn trọng

muội, nhưng nếu hôm nay muội nói thêm một chữ nữa, trên đời này sẽ
không còn Tuyết Yến giáo đâu!”

“Không phải ta đang nói đỡ cho huynh sao, huynh còn quát ta!”

Nguyên Song Song vừa khóc vừa nói, “Huynh muốn phá hủy Tuyết Yến
giáo, vậy huynh phá đi, chính huynh phá đi!”

Lâm Hiên Phượng không nhìn bà ta, đến gần Tuyết Chi, thấp giọng

nói: “Tuyết Chi, tuy Nguyên giáo chủ nói chuyện có hơi quá, nhưng cũng
không phải không có lý. Vì danh dự của cháu, tránh xa Thượng Quan Thấu
một chút.”

Nước mắt Tuyết Chi sắp rơi xuống, nhưng làm trò trước mặt nhiều

người vậy, nàng không thể khóc được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.