NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 193

Thượng Quan Thấu dẫn Tuyết Chi ra Miếu hội, chuẩn bị đi dạo trong

thị trấn. Lúc đến cầu, Thượng Quan Thấu nhớ đến chiếc đèn lồng chưa kịp
mua, nói lúc về phải mua một cái. Tâm tình của Tuyết Chi cũng dịu bớt, lơ
đãng đồng ý, liền đứng tại chỗ chờ y.

Rất nhanh sau, có một người bán hàng phía sau gọi:

“Vị cô nương này, có muốn coi đèn màu không?”

“Không cần đâu, đại ca của ta đã đi mua rồi.”

Người bán hàng đi mất.

Không lâu sau, lại có người hỏi: ‘Cô nương à, đến xem đèn màu đi.”

“Không cần đâu.”

Lại một người bán hàng đi mất.

Một hồi sau, lại có người phía sau nói: “Xin hỏi ….”

“Không, không, không, không mua!” Tuyết Chi xoay người, bực bội

mà nhìn người kia, “Muốn ta nói bao nhiêu lần mấy người mới yên lặng
chút đây?”

Người phía sau kinh ngạc nói: “Qủa nhiên là Trọng cô nương.”

Tuyết Chi cũng sửng sốt: “Hạ … công tử?”

“Là ta.” Hạ Khinh Mi khẽ cười, hai lúm đồng tiền bên má lún vào thật

sâu, nên nhìn rất ngọt ngào, “Cô nương đi một mình sao?”

Buổi tối, đèn ở Miếu Thái Bá rất sáng, soi cả một vùng, múa lân, xiếc,

tạp kỹ, … rất nhiều hoạt động náo nhiệt. Bề ngoài Hạ Khinh Mi rất anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.