NGUYỆT THƯỢNG TRỌNG HỎA - Trang 91

Trên cao treo đầy những chiếc lồng đèn to hình tứ giác, mỗi cái đều có

một chữ “Phúc”. Phía dưới là lớp lớp khách hàng nhiều không kể xiết, chín
phần mười là nữ nhân. Lạc Dương quả nhiên mỹ nữ như mây, khuôn mặt
không nhất thiết xinh, nhưng quần áo, trang điểm đều rất xinh đẹp. Tuyết
Chi thấy mình vẫn còn mặt y phục luyện kiếm, càng thấy không được tự
nhiên lắm. Cô ngại ngùng bước vào, phát hiện những cô nương trong này
và bên ngoài khác nhau hoàn toàn, nói chuyện nhỏ nhẹ nhưng trọng âm lại
lớn, gọi nhau tỷ tỷ muội muội thật êm tai, khen nhau cũng nhiều, khi cười
rộ lên làm người khác hồn xiêu phách lạc.

Đột nhiên, phía sau Tuyết Chi có hai nha hoàn của phường vải lặng lẽ

nói:

“Tiểu thiếu gia đã trở lại, hôm nay nhìn còn đẹp trai hơn trước gấp hai

lần.”

“Đúng vậy, hôm nay ở đây thật đông nha, bình thường không phải kỳ

kèo với chúng ta để ép giá sao, sao hôm nay chi thật là mạnh tay nha, tùy
tiện chỉ một cây vải, giá cũng không hỏi mà trực tiếp tính tiền luôn.”

Tuyết Chi quay đầu lại liếc hai nha hoàn kia một cái. Hai người kia và

Tuyết Chi cùng nhìn nhau, nhìn nhìn trang phục trên người nàng một chút
rồi cười.

Tuyết Chi bị bọn họ xem là người không biết xấu hổ. Quần áo của

nàng tuy không đẹp, nhưng nhìn rất sạch sẽ, sao hai người họ lại nghĩ là ăn
mày chứ? Nàng càng nghĩ càng giận, vứt khúc vải trên tay, bỏ của chạy lấy
người.

Tuyết Chi ra khỏi phường vải, liền nghe tiếng ồn ào. Quay đầu lại xem

thì thấy một đám nữ nhân, đang vây quanh cái gì đó, cũng không có hứng
thú xem, đi thẳng đến tiệm vũ khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.