NHÀ BÁC HỌC MÙ - Trang 11

Vẫn không thấy tiếng chồng đáp lại. Lệ Lan bắt đầu lo ngại và tiến

vào bờ, vừa chạy vừa tự hỏi:

- Ban nãy xe chạy quá nhanh, có lẽ vì thế mà chàng bị nhức đầu, tức

ngực và ngồi trên đồi chăng?

Tới chân đồi, nàng lao mình chạy lên đỉnh. Khi tới nơi, Lệ Lan vừa

thở hổn hển vừa nhìn kỹ chung quanh. Chiếc xe vẫn nằm y nguyên như cũ,
nhưng chẳng thấy bóng dáng Yên Lịch đâu. Nhìn vào trong xe và mở nắp
thùng, mọi thứ đều nguyên vẹn. Cúi nhìn xuống gầm xe, cũng không thấy
chàng.

- Anh Lịch! Đừng đùa dai nữa. Anh ở đâu? Nàng gọi bốn năm lần nữa

nhưng không một tiếng trả lời.

Lệ Lan luống cuống, vô cùng lo sợ vì biết chồng nàng không có tính

trêu chọc người khác như vậy, và cũng chưa bao giờ chàng trêu chọc nàng
kể từ ngày mới bắt đầu quen biết nhau.

Chưa hết hy vọng, Lệ Lan quay sang bốn phía và gọi thật lớn:

- Anh Lịch! Anh Lịch!

Không một tiếng đáp lại ngoài tiếng thông reo trên đồi và tiếng sóng

ngoài khơi nhẹ nhàng vọng tới...

Lệ Lan chưa thất vọng. Nàng lên xe cho máy chạy và nhấn còi chừng

mười phút nữa. Nhưng hành động cuối cùng này cũng không mang lại một
kết quả nào.

Không một bóng người qua lại. Rừng hoàn toàn vắng vẻ, âm u...

Lệ Lan ôm mặt khóc nức nở.

Yên lịch mất tích!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.