NHÀ BÁC HỌC MÙ - Trang 174

Nàng mĩm cười:

- Chỉ ngửi là đã thấy ngon rồi.

Đúng lúc hắn vừa đứng thẳng người lên, chưa kịp nói gì thêm thì hai

bàn tay sắt của Huy Ban đã chộp đúng giữa cổ hắn và bóp chặt, hai ngón
tay cái thì ấn thật sâu vào hai động mạch, đồng thời chân phải chận ngang
khuỷu chân của hắn... Bị tấn công bất ngờ bằng thế vỏ hiểm độc, Văn Du
vô phương kháng cự... Chỉ một phút hắn đã ngất xỉu và từ từ ngã ngửa ra.
Huy Ban bế xốc hắn lên đặt lên giường, lục soát khắp người hắn và tìm
được một cây súng sáu cỡ lớn giấu trong quần, ở sau lưng. Chàng bỏ súng
vào túi rồi rút dao thủ thân ra cắt những dây màn cửa để trói chặt hai cổ tay
và cổ chân của Văn Du lại. Tất cả mọi việc đều vô cùng mau lẹ, không đầy
năm phút từ lúc Huy Ban đứng lên khởi sự cho tới lúc chàng bước ra khỏi
của phòng để tiến xuống nhà dưới.

Yến Nương cũng theo ra, nhưng khi tới cửa chàng ghé tai dặn nhỏ

nàng:

- Nếu em theo xuống, anh sẽ bị vướng tay khó hành động. Cứ ở lại

trên này, đồng thời chăm chú nghe ngóng và quan sát.

Rồi chàng đóng sập cửa lại và bắt chước tiếng chân nặng nề của Văn

Du trong khi bước xuống cầu thang, vì khi hắn bưng mâm đồ ăn lên chàng
đã lắng nghe và ghi nhận được điệu bước. Đồng thời, chàng đã bỏ hẳn cặp
kính đen để có thể nhìn được rõ hơn. Rút súng ra kiểm tra lại và lên đạn sẵn
sàng...

Trong bếp có tiếng bát đĩa. Huy Ban đoán chắc rằng tên mặc áo sơ

min xanh đang dọn bữa ăn trong đó chứ không phải Bá Tôn vì chẳng bao
giờ một "ông lớn" như hắn chịu chúi đầu xuống bếp.

Tới chân cầu thang, chàng ngó về phía có tiếng bát đĩa và biết bếp là ở

phòng cuối bên tay trái, còn bên tay phải có một phòng mở cửa. Ngay lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.