NHÀ CHỬ - Trang 3

1

Chiếc độc mộc cứ trùi trũi truồi xuôi. Nhập nhoạng tối, về đến một quãng
sông êm ả. Chử nằm ngủ, ghếch đầu lên mạn thuyền. Suốt đêm ấy đẫy giấc.

Đã qua những vùng lủa tủa đá lẫn với sóng. Không cần phải thấp thỏm đâm
vào đá thác.

Bỗng nhiên, đương hây hẩy gió may, chuyển ra gió giật. Giữa ban ngày, nổi
bão cạn. Trời tạnh mây mà đùng đùng, ù ù như sấm rền. Hai bên sông, gió
hung hăng bốc bay từng mảng rừng. Dòng nước đương miên man, chợt nổi
từng con sóng úp, sóng ngửa cao bằng đầu, rồi xoáy sâu xuống sâu tròn lông
lốc. Thuyền quay veo veo như chiếc lá tre được gió.

Chử nhỏm dậy. Lật đật, chân chèo, chân lái, chân đốc, chân mũi. Không lại.
Cái độc mộc như cây gỗ lăn xoay chong chóng. Chử đành nằm bám sạp
thuyền, mà vẫn lúc lắc, điên đạo. Bụng xoắn lại, nảy đom đóm mắt.

Bão cạn ba hôm liền.

Rồi lại chui vào một vùng trời nước phẳng lặng như không. Ngày ngày ròng
rã, ngẩng mặt lên, chỉ thấy xa xa một khoảng đất lở cách quãng viền cây
xanh mờ. Chử đoán đất dễ thường là bến. Chử tạt độc mộc vào. Cái bến
vắng chơ vơ không có cả đến một đàn le le hay lặn hụp bắt cá măng quanh
thuyền quanh lưới ở những quãng thường có người lội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.