NHÀ CHỬ - Trang 5

cửa sông rồi. Có chắc được phía nước cờn kia là triền sông Cái? Mà phải ra
sông Cái, phải bám được sông Cái mới khỏi lạc. Cho đến hôm nào thấy
được trăng lên.

Chử định thần nhìn kỹ bờ núi. Nhưng bơi vào, xa quá. Biết đâu chẳng lạc
sang dòng khác. Những con nước đã tràn khắp nơi, nhoà hết các ngả sông,
cửa sông rồi. Có chắc được phía nước cờn kia là triền sông Cái? Mà phải ra
sông Cái, phải bám được sông Cái mới khỏi lạc. Cho đến hôm nào thấy
được trăng lên.

Cái thuyền chỉ còn là cây gỗ trôi sông, thỉnh thoảng Chử thò tay ra đẩy tránh
ngọn sóng. Đôi khi, chợt thoáng thấy một con vờ, một con cá lành canh,
Chử quơ nắm lấy, đưa lên miệng nhai cho đỡ đói lòng. Chẳng còn biết kén
chọn cá mú thế nào. Có lúc vớ nhầm, nuốt vội cả đám bọt rêu rễ cây sam
nước.

Thình lình, một ngọn sóng ập xuống. Chiếc độc mộc ngược lên ngang lưng
sông rồi đổ xuống. Nhưng Chử đã biết quấn chão quanh bụng người, bụng
thuyền từ hôm xuống đợt thác đầu tiên. Độc mộc lại úp mai xuống. Sóng
phá dữ quá, không lật lên được. Chử đành lại ngâm mình trong nước, toài
hai chân ếch, nhào ra. Cả người và chiếc độc mộc hũm xuống, lọt thỏm vào
xoáy lũ mới.

Có đến mấy ngày đêm mới trở ra được dòng cả. Sóng không lôi độc mộc
trôi quanh nữa, mà người và thuyền vừa chạm vào mép sóng, đã bị nước xiết
cuốn vun vút.

Nước vẫn đương lên ào ạt, chẳng trông thấy bờ bến nào hai bên. Suốt đêm,
Chử bơi bám thuyền, mắt mở căng. Giữa dòng bao la, có mỗi một con người
và một cây gỗ. Nếu như nước thong dong bình thường, Chử chỉ việc làm
như mọi khi. Lật cái độc mộc lại, chúm tay tát nước ra, lòng thuyền đã khô
ráo cho người ngồi. Nhưng con nước đương hung hăng. Chử và cái độc mộc
đành úp sấp, lăn lộn trong dòng nước lớn. Người bám vào cây gỗ rỗng, như
con nhái bén, lao lên lao xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.