NHÀ ĐEN - Trang 141

- Tôi phải đi bây giờ. Dù sao cũng mong anh hiểu rằng chúng tôi vẫn

đang dốc sức điều tra. Nếu có kết luận, tôi sẽ thông báo ngay cho anh.

Mưa đã tạnh từ hồi nào nhưng Matsui vẫn không quên lấy chiếc ô nylon

rẻ tiền mang đi.

Wakatsuki cầm hóa đơn lên, nhận ra Matsui đã quên béng trả tiền cốc cà

phê.

Ra khỏi quán, Wakatsuki quyết định ăn trưa sớm trước khi các quán hết

chỗ nên tạt vào dọc đường ăn mì soba cá. Còn hơn ba mươi phút nữa là đến
giờ nghỉ trưa, cứ nghĩ tới việc Komoda Shigenori đang chờ là tâm trạng
anh lại trở nên nặng nề, nhưng cũng không thể thong dong để Kasai làm
thay việc mình mãi được.

Lên mặt đất từ ga tàu điện ngầm Shijo-Karasuma, Wakatsuki trông thấy

một dáng người quen thuộc đi ra từ tòa nhà Bảo hiểm Nhân thọ Showa
Kyoto số 1 có tường màu nâu đất. Là trợ giảng Kanaishi. Hắn mặc quần
jeans đen với áo sơ mi trắng dài tay. Hai người cách nhau khoảng 50, 60
mét, hình như hắn vẫn chưa nhận ra anh.

Anh định cất tiếng gọi nhưng trợ giảng Kanaishi đã đi sang tòa nhà bên

cạnh.

Anh ngờ vực nhìn theo thì thấy bóng dáng Kanaishi xuất hiện bên trong

cửa kính của một quán nước dưới tầng 1. Hắn chiếm một chỗ cạnh cửa sổ
rồi nhìn ra bên ngoài.

Wakatsuki cố tình đi qua trước quán nước, vờ như không biết gì. Trước

khi vào tòa nhà công ty, anh liếc sang nhưng có lẽ Kanaishi đã chuyển sang
một góc mà từ chỗ anh không nhìn được, vì không thấy bóng dáng hắn ta
đâu nữa.

Wakatsuki bước ra khỏi thang máy tầng 8. Quả đúng như dự đoán,

Komoda Shigenori đã xuất hiện tại quầy giao dịch. Hẳn là gã sẽ không
buông tha anh chỉ vì vết thương trên tay.

Anh vào phòng Tổng hợp theo lối riêng dành cho nhân viên thì trông

thấy ngay Kasai đang đứng đó nhìn anh, nét mặt khó đăm dăm, trên mình
mặc bộ com lê đặt may to đùng, tay cầm chiếc cặp da ưa thích. Có lẽ Kasai
sắp ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.