NHÀ ĐEN - Trang 142

- Em xin lỗi, em về muộn quá. Hôm nay gã lại đến nữa rồi.
Nghe Wakatsuki nói khẽ, Kasai bèn nhướng mày.
- Chuyện gã đến thì giờ tôi còn lạ gì, nhưng vừa nãy có một người khác

nữa đến tìm cậu đấy.

Chắc là Kanaishi.
- Trông người đó thế nào ạ?
- Một tên gầy gò, đeo kính gọng bạc, sắc mặt tăm tối. Xưng tên là

Kanaishi, cậu có biết là ai không?

Xem ra Kasai không có ấn tượng tốt về Kanaishi.
- À, là giảng viên Tâm lý học... ở trường cũ của em.
Wakatsuki suýt buột miệng cụm từ “tâm lý học tội phạm”, bèn vội vàng

lấp liếm. Anh không dám thú nhận mình đã để lộ thông tin cho người ngoài
biết, dù có giấu tên đi chăng nữa.

- Hắn không nói đến có việc gì, nhưng không phải là khách hàng đâu,

đúng không?

- Vâng, chắc gặp em vì chuyện riêng.
- Hừ, tôi bảo cậu sắp quay lại nhưng hắn nói không có thời gian và vội

vã ra về - Kasai nhìn Wakatsuki với ánh mắt nghi ngờ - Mà không. Sau đó
ngó ra, tôi thấy hắn bắt chuyện với Komoda nhiệt tình lắm. Komoda thì
không phản ứng mấy. Thấy tôi chạy tới, hắn bèn im bặt.

Wakatsuki tự dưng nóng mặt... Không hiểu tay trợ giảng Kanaishi này có

ý định gì đây?

- Chắc cậu cũng biết, việc khách hàng trao đổi với nhau ở đây không

được hoan nghênh, cho dù là tán gẫu đi chăng nữa. Phát sinh rắc rối mới là
phức tạp lắm đấy, kể cả không thuộc trách nhiệm của chúng ta, nhất là rắc
rối liên quan đến Komoda. Nếu Kanaishi là người quen của cậu thì hãy
nhắc nhở rõ ràng, được chứ?

- Em hiểu rồi ạ.
- Giờ tôi phải đến Murasakino có việc gấp. Xảy ra một vụ biển thủ của

nhân viên, khách hàng đến cải vã với tổ Kinh doanh. Cậu ở đây một mình
không sao chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.