NHÀ ĐEN - Trang 164

Wakatsuki bàng hoàng. Thanh toán tiền bảo hiểm cho Komoda

Shigenori. Rốt cuộc trụ sở chính đang nghĩ gì vậy?

Lát sau, Kasai đặt ống nghe xuống với vẻ thất vọng tràn trề.
- Thế này nghĩa là sao ạ?
Mặt Wakatsuki biến sắc, lập tức tra hỏi Kasai. Anh hiểu, phàn nàn với

Kasai là sai nhưng cũng không biết phải làm gì hơn vào lúc này.

- Như cậu thấy đấy, trụ sở chính đã quyết định thanh toán. Nghe đâu

không có gì nhầm lẫn.

- Nhưng mà... tại sao?
- Phía cảnh sát đã chính thức đưa ra kết luận trong cuộc trao đổi với trụ

sở chính, rằng cái chết của Komoda Kazuya là tự sát. Không làm được gì
nữa đâu. Ra tòa bây giờ, khả năng chúng ta thắng kiện bằng 0.

Hoang đường...
Wakatsuki ngồi phịch xuống ghế. Anh đã cố gắng đến tận bây giờ để làm

gì chứ? Để nhắm mắt làm ngơ trao tiền bảo hiểm cho kẻ giết người hay
sao?

Mỉa mai thay, đến lúc này thì mọi vấn đề khiến anh cứ phiền muộn đều

sắp được giải quyết. Anh sẽ không còn bị đe dọa bởi sự xuất hiện của
Komoda mỗi lần nghĩ trưa, cũng chẳng còn sợ bị móc mất thư từ ở căn hộ.
Quan trọng hơn, anh cũng không còn phải đau đầu nghĩ về chuyện chuyển
công tác vì lo sợ Komoda trả thù.

Thế nhưng, đó không phải là những điều Wakatsuki thực lòng trông đợi.

Sau bao ngày chịu đựng nổi căng thẳng tưởng chừng loét cả dạ dày, kết quả
anh nhận được chẳng phải sự phấn chấn mà chỉ là cảm giác rã rời.

- Tôi hiểu cảm giác của cậu. Đợi lát nữa rồi gọi cho gã Komoda ấy đi,

bảo với gã là: Xin lỗi vì bắt ông phải đợi lâu, việc thanh toán đã được quyết
định nên phiền ông đến chỗ chúng tôi lần nữa.

Vẻ mặt Kasai thật cay đắng, trái ngược hẳn với giọng điệu như đùa.
Hình ảnh đứa bé đã trở thành cái xác không hồn treo lúng lẳng lại hiện ra

trong đầu Wakatsuki.

“Xin lỗi cháu. Chú không nghĩ kết quả lại thành ra thế này…”
Wakatsuki nhắm mắt, chắp tay và thầm cầu nguyện trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.