NHÀ ĐEN - Trang 183

9

Ngày 9 tháng Bảy, thứ Ba.
Gác máy rồi, Wakatsuki vẫn còn thẫn thờ mất một lúc. Những sự việc

liên tiếp xảy ra trong ba tháng nay, tất cả như một cơn ác mộng.

Anh nhìn xung quanh. Các nhân viên nữ vẫn như mọi ngày, người thì

ngồi trước máy tính, người thì kiểm tra hồ sơ, người thì tiếp khách ngoài
quầy.

Wakatsuki xem đồng hồ đeo tay. Mới 9 giờ rưỡi sáng, không quá sớm

cũng chẳng quá muộn, là khoảng thời gian bó buộc của một ngày bình
thường chán ngắt.

“Vừa vừa phải phải thôi chứ,” anh lẩm bẩm trong miệng. Mới một năm

rưỡi trước anh còn sống cuộc sống của một nhân viên làm công ăn lương
hết sức bình thường ở Tokyo cơ mà. Công việc hồi đó chỉ quanh quẩn tham
dự các buổi diễn thuyết liên quan đến rủi ro quốc gia theo lệnh của công ty,
hoặc viết báo cáo về xu hướng của tỉ giá hối đoái nước ngoài; ít ra buổi
sáng cũng không đột ngột bị gọi đi làm những chuyện ghê tởm như kiểm
tra xác chết.

Dù hằng ngày đều kiểm tra biên bản xác nhận tử vong, song gặp tử thi

thật lại là chuyện hoàn toàn khác. Từ khi biết nhận thức cho đến nay, chưa
một lần anh tiếp xúc với xác người thật.

Vậy mà chỉ vỏn vẹn trong hai tháng, anh sắp phải chứng kiến cái xác thứ

hai, thậm chí còn có thể là người anh quen biết.

Nếu ngay cả việc kiểm tra xác chết cũng trở thành công việc thường nhật

của chi nhánh thì sẽ ra sao đây? Mỗi sáng đến cơ quan, vừa ngồi xuống ghế
thì mặt bàn biến thành băng chuyền, các xác chết lần lượt trôi qua. Một cái
xác chết treo vẫn còn vết dây quấn cổ. Một cái xác chết cháy co cứng. Một
cái xác chết đuối đã trương lên, phình to gấp ba lần... Sau đó, anh phải đối
chiếu từng khuôn mặt người quá cố với ảnh chụp, đối chiếu biên bản xác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.