NHÀ KHỔ HẠNH VÀ GÃ LANG THANG - Trang 280

một người ít quan tâm đến loài vật. Tôi hiểu là anh đã vì tôi và tôi lấy làm
sung sướng. Bây giờ tôi càng thấy rõ đó là một sự thật và thật tình anh đã
yêu thương tôi. Lúc nào tôi cũng yêu thương anh, Huyền Minh. Nửa phần
đời tôi trôi qua chỉ để chiếm bằng được trái tim anh. Tôi vẫn biết là anh đã
yêu mến tôi nhưng chưa bao giờ tôi dám mong chờ một ngày nào đó anh sẽ
nói ra, vì anh là người rất kiêu mạn. Anh ban cho tôi tình yêu vào giờ khắc
này, giờ khắc mà tôi không còn gì để lưu giữ lại, phiêu lãng và tự do, cả thế
gian và đàn bà đều đã lìa bỏ tôi. Tôi xin nhận và cảm tạ.

P ho tượng Đức Mẹ- Liên Đài vẫn đứng yên trong phòng và nhìn họ.

- Em có thường nghĩ đến cái chết không? Huyền Minh hỏi.

- Vâng, tôi có nghĩ và cả đến tương lai đời tôi. Hồi trẻ, còn là học trò

của anh, tôi ước mong một cuộc sống tâm linh như anh. Anh đã chỉ cho tôi
thấy là tôi không được ơn trên gọi như anh. Và tôi tự ném mình qua một
cuộc sống trái ngược, lao vào thế giới của nhục cảm, nơi mà đàn bà mang
lạc thú đến với tôi thật dễ dàng. Không phải tôi muốn miệt thị hoặc khinh
bỉ dục lạc, tôi đã thường được sung sướng vô cùng. Và tôi đã có đầy đủ cơ
hội thu nhặt một số kinh nghiệm về những gì mà cảm tính mang đến cho
tâm hồn. Nghệ thuật nảy sinh từ đó. Nhưng, giờ đây cả hai ngọn lửa cảm
giác và nghệ thuật đều tàn lụn trong tôi. Tôi không còn sung sướng ngất
ngây với khoái lạc, ham muốn đã dập tắt dù có còn bóng hồng thấp thoáng
theo sau. Cả mơ ước sáng tác nghệ thuật cũng đã hết sôi bỏng. Những bức
tượng tôi tạc đã đủ, nhiều hoặc ít cũng không đáng chi. Đã đến lúc tôi chết.
Tôi đã sẵn sàng và hiếu kỳ đợi chết.

- Tại sao lại hiếu kỳ? Huyền Minh hỏi.

- Vâng, có lẽ hơi ngu xuẩn. Nhưng thật sự tôi tò mò muốn biết. Không

phải muốn biết thế giới bên kia, Huyền Minh. Tôi nghĩ đến thế giới ấy rất ít
thú thật với anh tôi không tin. Sẽ không có thế giới bên kia. Cây khô nào đã
trơ cằn thì sẽ chết mãi mãi, cánh chim kia đã chết lạnh thì không thể bay trở
lại với cuộc sống và con người đã chết rồi cũng vậy. Sau khi ta nằm xuống
vĩnh viễn, có lẽ người khác còn tiếp tục nghĩ đến ta nhưng chỉ trong thoáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.