NHÀ KHỔ HẠNH VÀ GÃ LANG THANG - Trang 282

ấy trong người tôi bỗng biến chuyển. Như tôi đã nói, tôi đã gặp nàng. Sắc
đẹp nàng vẫn không suy giảm. Tôi đã tìm được nàng cũng như tìm đúng cơ
hội đến với nàng, nói với nàng. Và chính khi ấy, Huyền Minh, nàng không
còn ham muốn tôi nữa. Tôi đã quá già so với nàng, không còn đẹp trai,
không còn đủ sức vui chơi, nàng không còn muốn bất cứ điều gì nơi tôi.
Chuyến đi của tôi như vậy xem như chấm dứt. Nhưng tôi vẫn lên đường.
Tôi không muốn quay về với anh để anh lại thây tôi chán nản và rồ dại. Và
tôi lại đi, mất hết sức lực và tuổi trẻ, trở nên u mê nên bị vấp, lăn từ lưng
con ngựa ngã xuống lòng suối. Xương sườn tôi bị gãy và tôi nằm trơ trọi cả
đêm không ai cứu giúp. Chính lúc ấy, lần đầu tiên, tôi biết đau đớn thật sự.
Khi té xuống, tôi có cảm giác một cái gì gẫy vụn trong lồng ngực, điều đó
làm tôi thích thú, tôi vui sướng được nghe tiếng gãy vụn. Tôi nằm dài trong
làn nước và biết rằng mình sắp gần đến cái chết, nhưng hoàn toàn khác hẳn
lúc ở trong ngục viên Bá tước. Tôi không có gì kháng cự lại, chết không
còn làm tôi hãi sợ. Tôi cảm thấy đau buốt dữ dội chưa từng có, và trong
cơn đau, tôi đã mơ hoặc ảo ảnh đã hiện lên, tùy ý anh muốn gọi. Tôi nằm
đó để cơn đau đốt cháy lồng ngực, tôi đã giãy giụa và kêu thét lên khi một
tiếng cười mà từ sau ngày thơ ấu tôi không còn nghe nữa. Đó là tiếng của
mẹ tôi, giọng một người đàn bà thật thâm trầm, ngây ngất vì yêu đương. Và
tôi thấy mẹ tôi, mẹ đến với tôi, ẵm bồng tôi lên, mở bung lồng ngực, từng
ngón tay mẹ len vào giữa các đốt xương và móc trái tim tôi. Khi tôi đã thấy
và đã hiểu, tôi không còn đau đớn. Và bây giờ khi Cơn đau nổi dậy, tôi
cũng không cảm thấy đau hoặc thù hận, chỉ có ngón tay của mẹ đang nắm
kéo quả tim tôi. Mẹ đã khá vất vã. Đôi lúc mẹ bóp chặt và than phiền cả
trong cơn ngây ngất. Thỉnh thoảng mẹ cười, êm ru nho nhỏ. Có khi mẹ
không ở bên tôi, mẹ cao xa tận thiên đàng và tôi thấy gương mặt mẹ ẩn
hiện giữa đám mây, mông lung và bát ngát như mây trời. Bóng mẹ lung
linh trên ấy, mẹ cười u ẩn, nụ cười buồn của mẹ bay đến bên tôi và lôi quả
tim tôi ra khỏi lồng ngực.

Rồi Đan Thanh tiếp tục nói về mẹ, người mẹ của chàng. Vào ngày

cuối cùng, chàng thều thào:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.