NHÀ TIỂU HỌA - Trang 154

Sự thật phơi bày

Một mùi ngọt lừ không cưỡng nổi đánh thức nàng dậy. Nella mở

mắt và trông thấy Marin lặng lẽ ngồi dưới chân giường với đĩa bánh
xốp đặt trên lòng. Marin không ý thức được rằng ánh nhìn của cô ta đã
dịu dàng đi rất nhiều, đôi mắt xám cụp xuống, môi mím chặt thất
vọng. Cô ta đã ngồi thế suốt bảy ngày ròng, và lần nào Nella cũng vờ
say ngủ.

Hình ảnh của Johannes và Jack Philips liên tục chờn vờn trong

đầu Nella, hệt một con bướm đêm đập cánh rập rờn. Bằng sức mạnh
của ý chí, Nella đã khiến nó mất khả năng bay. Nàng vô hiệu hóa con
bướm và bứt đi hai cánh của nó. Nhưng nó vẫn còn nguyên ở đó.

Hai con người ấy đã làm gì trong văn phòng trước khi nàng vào -

ăn nằm với nhau trên một tấm bản đồ trải rộng với những vị thần bên
trên thế giới bằng giấy của mình chăng? Mình không thể sống ở
Amsterdam này được, Nella nghĩ. Ước gì mình ở thật xa khỏi nơi này.
Mình có cảm giác như tuổi chưa đến mười tám nhưng phải mang một
gánh nặng của một người mười tám tuổi. Như thể nàng sống cả cuộc
đời chỉ trong một khoảnh khắc, và nàng đang bơi xuyên qua một đại
dương giả định mà không có cách nào vào được tới bờ. Mình thật ngu
ngốc khi tưởng có thể biến Amsterdam thành của mình, rằng mình có
thể sánh đôi với Johannes Brandt! Mình đã tự thu đôi cánh của chính
mình. Mình chẳng có phẩm giá hay tự trọng gì cả.

Căn nhà trong hình hài chiếc tủ có ngăn kéo, không người ở,

đứng lù lù trong góc. Ai đó đã kéo kín rèm, và dường như nó nở phình
ra khi những tia nắng mặt trời chiếu sáng lên nó. Marin cũng để ý thấy
điều đó. Cô ta đặt đĩa bánh xốp xuống sàn và chậm rãi đi về phía đó,
đưa tay vào bên trong phòng khách nhỏ. Lấy ra cái nôi, cô ta đặt nó
lắc lư trên lòng bàn tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.