NHÀ TIỂU HỌA - Trang 217

Những vết máu

“Ông chủ đã tìm thấy Rezeki trong một cái bao.” Giọng Cornelia

nghẹn đi vì thương tiếc. Cô ta quan sát Nella cho thân thể cứng đờ của
con chó vào một cái bao ngũ cốc. “Ở phía sau VOC, tám năm trước...
Cả bọn đều chết - cả bầy chó con ấy, ngoại trừ nó.”

“Cornelia, ta cần giẻ lau, nước cốt chanh và giấm.” Cornelia gật

đầu. Khắp sàn vương đầy những vệt máu, nhung cô hầu gái vẫn chưa
chịu đi. Bức tranh bị Jack đâm giờ đã được dựng vào tường. Marin đã
ra lệnh gỡ nó xuống. “Ông chủ không để ý đâu, phu nhân.” Otto
khuyên vậy, nhưng cô ta không chịu. “Không thể để anh ấy nhìn thấy
nó như thế này được.” Cô ta nói. “Đến tôi còn không chịu nổi khi nhìn
thấy nó không còn nguyên lành như thế.” Otto hoàn thành nốt việc
làm dang dở của Jack, tay anh ta run run khi gỡ tấm vải dầu ra khỏi
khung gỗ.

Trong nhà bếp, Marin và Otto đang rì rầm gì đó với nhau. Đó là

lỗi của mình, Nella nghĩ. Mình đã rước con búp bê của Jack vào nhà
sau khi bị Marin ném đi. Sáng hôm nay, nàng tìm thấy phiên bản thu
nhỏ của anh ta ở ngay bên ngoài cửa trước, như một điềm báo. Nếu
chính là nhà tiểu họa đã đặt anh ta ở đó nhằm ngầm cảnh báo cho nàng
hay một chuyện khủng khiếp sắp sửa xảy ra trong tiền sảnh, tại sao chị
ta làm thế, tại sao cứ nhất định là kẻ hiểm độc đó bước vào nhà họ?
“Cornelia!” Nàng sực tỉnh cất tiếng gọi. “Ta cần dọn sạch chỗ này.”

Nàng cố nhét bốn chân con chó vào cái bao, nhưng chúng quá

dài.

Khi Nella và Cornelia đưa con Rezeki xuống nhà bếp, bốn chân

của nó thò ra khỏi cái bao nom kỳ dị, hai người vẫn chưa tin nổi
chuyện vừa xảy ra. Giáng sinh đến nơi rồi, việc con chó cưng của ông
chủ bị giết chết khiến mọi người có cảm giác như một lễ hội rùng rợn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.