NHA TRANG DẤU CHÂN KỶ NIỆM - Trang 34

Hạ ngập ngừng:
- Dạ bạn con.
- Bạn mi là cái con chi?
Thấy Hạ im lặng, bà nội la không ngừng:
- Con gái chi mà la oang oang ngoài đường giữa trưa như rứa? Bạn mi
như rứa hỉ?
Hạ cãi lại:
- Anh, bạn con, rất đàng hoàng. Tại nó sợ chó nên không đi vào
nhà. Nó đem xuống cho con chè.
Bà nội như không nghe Hạ nói, tiếp tục càu nhàu:
- Bạn bạn, bè bè, cứ rượt rượt ra ngoài đường. Mi liệu mà lo học
hành đàng hoàng. Đừng thấy mạ mi đi làm cả ngày mà theo bạn, theo bè
chơi suốt ngày. Thứ con gái như rứa không tốt mô!
Hạ lí rí trong miệng:
- Dạ. Con cũng có học thêm nữa.
- Có học chi cũng phải phụ việc nhà. Giúp o Sáu với o Út gói mấy cái
bánh phục linh và đậu ngự rồi đi học.
Dạ rối rít, Hạ vội vã chuẩn bị giấy và hồ, rồi gói mấy chiếc bánh nhỏ
vuông vắn của o Sáu thật nhanh cho kịp giờ hẹn với Anh.

***

Câu nói của Anh nói rất đúng. Từ lúc cái cảnh “em tan trường về, anh
theo Ngọ về” xuất hiện hàng ngày trước trường Huyền Trân, Trang, Hương
và Đoan Hạnh không còn có thời giờ thăm vườn, thăm biển như trước đây.
Giống hoàn cảnh con một của Anh, những buổi học ở Huyền Trân và học
thêm ở các trường tư thục không đủ làm cho Hạ bận rộn để khỏa lấp sự đơn
độc trong căn nhà không có má và Thảo Vy. Thỉnh thoảng có giờ rảnh rỗi,
Hạ thường vào nhà nội để chơi với Ái hay đến phố Độc Lập, ghé tiệm Vĩnh
Thạnh chơi với một số bà con của Hạ. Những đứa em bà con của Hạ đối xử
với Hạ rất tốt nhưng bởi vì họ không học cùng lớp, và không hiểu cảm giác
cô đơn của Hạ nên Hạ thích chơi với đám bạn của Hạ nhiều hơn. Hơn nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.