NHA TRANG DẤU CHÂN KỶ NIỆM - Trang 46

vẫn còn nhớ đến sở thích của Hạ. Nhìn từng người, Hạ cảm thấy thương
thương và hối hận vì đã tuyệt giao một thời gian.
Hớp một ngụm nước, Triệu nói:
- Triệu có giấy tuyển quân dịch.
Hạ giật mình:
- Thật vậy sao?
Mọi người đều gật đầu. Nhìn mắt Triệu long lanh như đầy nước, Hạ
quay sang Long:
- Còn Long?
- Chưa có giấy gọi, có thể sẽ nhận nay mai hoặc là số Long được học
luôn ra kỹ sư.
Hạ lo lắng:
- Như vậy khi nào Triệu mới nhập ngũ?
- Không biết, có lẽ chờ đến tháng năm. Nếu thi rớt tú tài, phải đi lính
thôi.
Sau những lời này, không ai nói với ai điều gì, mỗi người chìm mình
trong ý nghĩ riêng. Đây là lần đầu tiên cả nhóm đi chơi trong thời gian thật
ngắn với không khí thật buồn. Chia tay trong tiệm nước, chỉ mình Anh đưa
Hạ về nhà. Trên đường về, Anh hát nho nhỏ: “Khi người yêu tôi khóc, trời
cũng giăng sầu. Cho từng cơn mưa lũ xoáy trong tâm hồn.”
Hạ cấu nhẹ vào lưng Anh:
-Bài này là của con trai dành cho con gái.
Anh cãi:
- Gái, trai gì! Đúng tâm trạng ai, người ấy chịu!
Ngừng xe trước nhà Hạ, Anh hỏi:
- Nếu Triệu đi lính Hạ sẽ ra sao?
- Hạ sẽ là Hạ.
-Nói gì khó hiểu vậy? Nghiã là sao?
Hạ thở dài:
-Hạ không hiểu Hạ là sao nữa.
Lạc giọng hơn, Hạ tiếp:
- Ngay cả lúc Triệu không đi lính, Hạ cũng không biết làm sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.