***
Tin Triệu sắp nhập ngũ lan ra trong đám bạn bè. Anh Thư an ủi:
- Triệu hiền lành, không gặp chuyện xấu đâu!
Thấy Hạ gật đầu, Thư tiếp tục:
- Anh Quân luôn luôn khen tính tình của Triệu. Anh ấy cho rằng Đan
Hạ và Triệu là một cặp nhỏ nhắn dễ thương, và thánh thiện con nít.
Hạ nhíu mày:
- Anh ấy còn nói gì không?
- Có chứ, anh ấy nói nếu lúc Triệu đi lính mà Đan Hạ quen ai, anh ấy
sẽ đập người đó.
- Anh ấy có quyền gì đập người khác?
- Thư đã nói với Đan Hạ rồi, anh Quân nói là coi Hạ với Triệu như em
ruột.
Hạ suýt thốt to lên: “Ai cần làm em ruột của anh ta.” nhưng thay vào
đó, Hạ chỉ nói:
- Hạ không thích có anh đâu.
Đúng như Quân nhận định, giữa Hạ và Triệu có một cái gì rất trẻ con
và rất e dè. Khi hai đứa khiêu vũ, bàn tay của cả hai đặt lên nhau rất ngập
ngừng, ý tứ và lịch sự. Tuy nhiên, đối với Hạ, người trong thành phố biển
có nghĩ hai đứa là một đôi nhân tình thì cũng không hề gì. Sau này, nếu
Triệu phải đi lính, Hạ sẽ tiếp tục đóng vai trò của mình bởi vì Hạ hiểu là
mình không tìm được tình yêu nào khác thay cho nỗi buồn thầm kín.
Những mơ mộng có tiền để xây nhà, giúp má và đưa Thảo Vy về ở chung
của Hạ dường như bị ngủ quên. Còn mấy tháng học lớp mười hai nữa là Hạ
sẽ vào đại học. Hạ chưa biết rõ mình sẽ chọn ngành gì, học những môn gì,
và làm gì. Trước hết, Hạ phải cố gắng thi đậu Tú Tài. Nhất quyết phải thi
đậu mới tiếp tục mơ ngày đưa Thảo Vy trở về.