NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1000

Tiêu Tử Y sửa sang lại tóc, dẫn Diệp TẦm xuống xe ngựa,. Vừa ngẩng

đầu lên Tiêu Tử Y đã nhìn thấy cả đám người đang quỳ dưới đất, sợ tới mức
nàng suýt nữa thì ngã chổng vó.

“Cung nghênh Công chúa Trường Nhạc điện hạ” Hàng loạt tiếng đồng

thanh vang lên làm đầu Tiêu Tử Y quay cuồng điên đảo.

TRải qua nghi lễ rườm rà xong thì đã thấy một cụ già được người hai bên

đỡ đứng lên. Tiêu Tử Y nhìn quần áo và mặt mũi thì có thể đoán ngay ra
người này chính là vị TRầm lão gia tiếng tăm lừng lẫy rồi.

Có lẽ tinh thần của ông lão này cũng không đợc tốt, sức khoẻ cũng yếu

mà còn cố đến nghênh đón nàng làm nàng cảm thấy rất áy náy, có lẽ nếp
nhăn trên mặt ông lão chứa đầy vẻ kinh sợ đã làm cho nàng cảm thấy
ngượng ngùng.

Vì thế vị TRầm lão gia này tuy ông lão mang danh nghĩa là ông ngoại

của nàng, nhưng mà Tiêu Tử Y lại chẳng cảm thấy có tý chút gần gũi nào
cả.

Lại còn có ve tươi cười miễn cưỡng trên mặt chú thím của nàng làm nàng

cảm thấy rối. Tiêu Tử Y cảm thấy rất khó khăn để cất nên lời. May là TRầm
Ngọc Hàn đã thay nàng đỡ cả, lấy cớ nói công chúa không được khoẻ, đã
dẫn nàng đi tìm một gian phòng để nghỉ.

“đừng để ý làm gì, nhà chúng ta vốn vậy đó” TRầm Ngọc Hàn tự mình

rót trà cho nàng và Diệp Tầm, ngăn chặn bất kỳ kẻ nào muốn tiếp cận.

“Có thể hiểu được” Tiêu Tử Y lấy tay ấn huyệt Thái dương, nhìn cái mặt

chén trà bóng lộn nhu hoà, mềm mại kia thì biết đây là men sứ màu xanh
đang lưu hành hiện nay. Loại men sứ này vì chất men mềm mại, mịn màng
như ngõ, màu xanh đậm poha vàng, màu sắc nổi bật hoàn mỹ, vì thế có thể
thấy được văn sĩ rất yêu thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.