NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1183

Tiêu Cảnh Dương đứng thẳng cứng chỗ đó, toàn thân cơ bắp căng lên,

gằn từng tiếng từ răng ra, “Không được làm tổn thương nàng”

Tiêu SÁch lắc đầu, thở dài bảo, “Hoàng huynh à, Sách đệ chỉ là nhắc nhở

huynh, cũng không phải áp chế gì huynh. Từ sau ngày huynh mang nàng ấy
về cung thì đã chú định rồi, cho dù các người không có quan hệ máu mủ,
con đường này cũng đi rất khó khăn dị thường. Ngôi vị Hoàng đế hay là
Hoàng tỷ huynh phải chọn lấy một”

Tiêu Cảnh Dương thở phào, khẽ mỉm cười bảo, “Đệ yên tâm, hai thứ sẽ

đều là của ta. Nếu bắt buộc phải chọn, dĩ nhiên ta sẽ đều chọn cả hai”

Nhìn Tiêu CẢnh Dương vừa quay đầu đi ngược lại hướng Tiêu Tử Y đi,

Tiêu SÁch nhắm chặt hai mắt lại, mím chặt môi nóng ruột.

Tiêu Tử Y mất khá lâu mới đến được nơi gần với chính điện tổ chức yến

hội. Đã rất gần rồi, nghe kỹ có thể nghe thấy tiếng nhạc réo rắt, tiếng khách
khứa nói cười cùng tiếng cười đùa của bọn trẻ. Nhưng nàng lại có cảm giác
cách nơi này rất xa, vô cùng xa, bước chân chạy càng chậm dần, như là
vĩnh viễn không đến được nơi đó vậy.

Đã rất lâu rồi, Tiêu Tử Y mới biết được mình đã dừng chân, mới biết

được không rõ lúc nào có một người đứng trước mặt nàng.

“Anh chừng nào thì trở về” Tiêu Tử Y ngơ ngác nhìn Nam Cung Sanh,

cho tới tận bây giờ mới cảm thấy bộ râu xồm của hắn thoạt nhìn sao mà
thân thiết thế.

“Đủ lâu để trở về” Nam Cung Sanh nói bình tĩnh.

Tiêu Tử Y lẳng lặng nhìn Nam Cung Sanh vươn tay, nhẹ nhàng lau đi

từng giọt lệ trên mặt nàng, mới hay rằng không biết nàng đã rơi lệ từ bao
giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.