NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1211

Nàng lại có quyền lợi gì mà đi bảo bọn trẻ kia làm cái gì chứ? Tiêu Tử Y
nhịn không được cúi đầu, theo bản năng nắm chặt lấy túi giấy.

Nam Cung Sanh đưa tay ra lấy cổ tay nàng, nhẹ nhàng gỡ những ngón

tay túm chặt của nàng ra, nhanh chóng gỡ bọc túi giấy. Hắn cảm thấy đầu
ngón tay nàng lạnh lẽo, kìm không nổi dùng bàn tay bọc lấy tay nàng lại.
“Đừng nghĩ nhiều làm gì. Ta chỉ biết ở trong này chỉ có nàng mới là người
chân chính suy nghĩ vì bọn trẻ là đủ rồi”

Tiêu Tử Y nhìn tay hai người đan nhau, rất muốn hỏi một câu, “Anh

nguyện cùng em sao?”

Nhưng những lời này tắc nghẹn trong cổ họng, không hiểu sao không cất

lên nổi.

Đột nhiên, Nam Cung Sanh như bị điện giật buông tay nàng ra, trong

nháy mắt biến mất trước mặt Tiêu Tử Y. Đèn đuốc lấp loáng vài cái, đã
không còn Nam Cugn Sanh che cho, gió lạnh từng cơn bắt đầu nổi lên tạt
thẳng vào má Tiêu Tử Y.

Ngay lúc Tiêu Tử Y đứng sững nhìn dãy hành lang gấp khúc không một

bóng người, dường như còn mơ hồ vừa rồi mình xuất hiện ảo giác, chợt
thấy chỗ hành lang gấp khúc Nhược Trúc cầm theo đèn lồng bước thẳng tới,
nàng ta vừa đi vừa vội vã nói, “Công chúa, coi như tìm được người rồi.
Hoàng đế bệ hạ sau khi hồi cung đã sinh bệnh rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.