NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1343

Diễm à? Là ai vậy hở? Tiêu Tử Y hầu như chẳng kịp phản ứng. A, có lẽ

là Độc Cô Dương đề cập tới đứa con mất sơm của ông ấy chăng? Nguy rồi,
nàng đây nhất định nói sai rồi.

Tiêu Tử Y còn chưa nghĩ ra cái gì để đỡ vào chỗ đó, chợt nghe tiếng Độc

Cô Dương tiếp tục nói vượt ra ngoài cả dự kiến của nàng, “Nha đầu, ngươi
trở về đi. Chuyện Huyền Nhi lão phu sẽ nói với Rực Nhi, từ mai trở đi lại
để cho nó được chơi trong cung của ngươi nửa năm. Đây là nhượng bộ thấp
nhất rồi đó” Hai mắt Độc Cô Dương bắn ra tia phiền muộn mà thần sắc
bỗng trở lại bình thường.

Gì cơ? Nàng đang tìm một đống lý do mà vẫn chưa kịp nói đây này?

Điều này đã đạt được mục đích rồi ư? Nàng đây nói có phải được một tấc
lại lên được một tác không nhỉ? Nhưng mà nàng lại không xác định được
cách giáo dục ở nhà trẻ của nàng có ảnh h gì đến Độc Cô Huyền sau này
không? Vì thế Tiêu Tử Y nghĩ ngợi, chân vẫn chưa bước ra ngoài.

Đôi mắt như chim ưng của Độc Cô Dương lại giống như bình thường bắn

ra tia sáng lợi hại quét ngang nàng một phát, dùng giọng lạnh băng trầm
trầm nói, “Lời lão phu nói đã quyết, nhưng nếu người nói với người thứ ba
về mũ bảo hiểm của Diễm Nhi thì….cũng đừng trách lão phu không khách
khí”

Tiêu Tử Y thấy không khí rất khác, vội cúi đầu thi lễ bảo, “Ông nội độc

Cô à, Tử Y không biết mình đã nói sai ở chỗ nào đắc tội đến ngài, rất xin
lỗi. Cảm ơn ngài đã để cho Huyền Nhi được đến chơi ở cung của cháu. Xin
ngài bảo trọng sức khoẻ ạ” Nàng nói xong những lời này thì quả quyết đi ra
ngoài cũng không ngoái đầu lại.

Độc Cô Dương mặt lạnh nghe thấy tiếng chân Tiêu Tử Y đi xuống lầu,

sau đó gần như nghe thấy tiếng “két” một cái tiếng cửa đóng lại. Trong
phòng lại khôi phục không khí chết lặng, nhưng trên mặt Độc Cô Dương
không có nửa dấu hiệu buông tha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.