NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1391

Mắt Tiêu Tử Y nhìn hai người cùng một chỗ lộ ra khuôn mặt tuấn tú của

Nam Cung Sanh, do dự một lát, cuối cùng vẫn gật đầu bảo, “Được rồi. Ta
tin tưởng anh đó. Nhưng mà nếu anh để cho Tiêu TRạm thất vọng ý mà, cứ
hỏi tội anh đó!”

Tiêu Tử Y không yên lòng bỏ thêm một câu cuối, bĩu môi uy hiếp. Xong

đời rồi, nàng cảm thấy càng ở chung lâu dài nàng lại càng khó cự tuyệt
người đàn ông này. Nhất là đơn giản vén tóc hắn ra sau tai làm lộ ra đôi mắt
thâm sâu nhìn nàng, còn nàng thì chẳng có cách nào cự tuyệt hắn mất rồi.

“Yên tâm đi, sẽ không sao đâu” Nam Cung Sanh lấy viên kẹo đường cuối

cùng còn thừa trong đĩa đưa cho nàng, cười bảo, ‘Ừ, cái này cho nàng ăn
đó, định là để dành cho tên nhóc Độc Cô Huyền, tiếc là mấy ngày nay răng
nó đau dữ dội, tiểu thư Nhan cấm nó ăn đồ ngọt”

Hừ hừ, thế chẳng phải là muốn mạng của nó sao/” Tiêu Tử Y cầm lấy kẹo

đường không bỏ ngay vào miệng, mà cầm cây trúc trong tay vuốt ve. Thứ
kẹo đường này vốn đã là đồ vật tuyệt tích ở trên phố lớn phố nhỏ ở hiện đại
rồi. Nhìn vật màu da cam sáng lóng lánh mà làm cho con người ta thấy đáy
lòng trào ra mật ngọt, rất ngọt ngào.

Nam Cung Sanh lặng yên nhìn tóc nàng bay trong gió đêm, ánh mắt dần

trở nên thâm thuý.

Tiêu Tử Y ngẩng đầu nhìn vầng trăng lưỡi liềm, đưa tay ra ngoài định

nắm lấy chỉ đợc không khí, nàng cảm thán nói, “Thật muốn hái xuống ngay
quá, như vậy nguyện vọng TRạm Nhi có thể thực hiện được rồi”

Nam Cung Sanh nhịn không được cười nói, ‘Ta đưa nàng xuống trước, đã

hơi muộn rồi, nếu bị Nhược Trúc các nàng ấy không thấy nàng, lại càu nhàu
nàng mất thôi”

Tiêu Tử Y quay đầu lại, lòng có chút tâm sự nặng nề nói khẽ, “Anh đi

trước mau lên, ta có thể tự mình xuống dưới được, ta còn muốn ngồi yên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.