NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1403

“Thôi đi, đó là tâm ý của ta chứ!” Tiêu Tử Y lắc đầu quyết định không

thèm dây dưa nhiều vấn đề này với hắn nữa. “Ta đi vào nói chuyện với nó,
còn anh thì cứ đứng chờ ở đó xem đi” Hừ! Không thừa nhận thì phạt hắn
luôn!

Thế mà Đàm Nguyệt Li lại hình như vì những lời này của nàng mà đợi,

rất vui cứ gật đầu liên tục bảo, ‘Vậy thì xin nhờ công chúa rồi! Tốt nhất là
nhanh chút, chúng tôi muốn về nhà ngay”

“Shit!” Tiêu Tử thật muốn mắng hắn quá đi, cái tên này thật chẳng biết

xấu hổ gì cả. Đương nhiên nàng không chịu tha hắn đơn giản vậy đâu, mũi
chân cứ không chịu nhúc nhích tý nào.

Đàm Nguyệt Li gặp chiêu này không hiệu quả đành thở dài, vòng tay lại

nói, “Công chúa, thật ra Tinh Duyệt đã tốt hơn so với trước đây nhiều lắm
rồi. Ta thật sợ nó vì chuyện hôm nay mà lại lui vào chiếc vỏ chính mình đó”

Tiêu Tử Y cau mày, cũng chẳng tin tưởng lắm những lời này của hắn.

Thực tế điều này cũng có vẻ giống kiểu lừa đảo mà chuyển thành ăn nói
khép nép vậy.

Đàm Nguyệt Li hít sâu một hơi, đổi hẳn hình tượng thường ngày của

mình, vén bừa áo choàng ngồi xuống bậc thang. Gió đêm thổi vào tóc của
vị đẹp trai này tung bay, phối hợp cùng khuôn mặt buồn bã của hắn, rõ ràng
còn có cảm giác buồn bã không vui. Chỉ nghe thấy hắn nói buồn buồn nhớ
lại, “Trước khi Tinh Duyệt đến nhà trẻ này, có một ngày nó ngồi đọc sách
trong phòng dạy tư, thấy đã khuya lắm rồi muốn ngủ ở chỗ đó. Còn vị giáo
viên dạy tư thì muốn nó về nhà ngủ, hoặc là nói với cha mẹ một câu sợ cha
mẹ không tìm thấy”

Tiêu Tử Y bắt đầu ý thức được tính xác thực, bất chợt mở miệng hỏi,

“Vậy nó đã trả lời thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.