NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1431

Nàng không thể không nói càng ngày nàng càng thấy yêu thích cái vị phụ

hoàng hiền lành này của nàng mất rồi.

Tiêu Tử Y để cho Nhược Trúc thay quần áo cho nàng, cứ một mình chậm

rãi hướng tới cung Vị ƯƠng. Do cung Vị Ương cũng khá gần nên nàng
ngại có thêm ngươi đi bên phiền thêm. Nhược Trúc mấy lần phản đối cũng
chịu thua đành để nàng đi. May mà biểu hiện của Tiêu Tử Y rất ổn, không
đi loạn khắp nơi, Nhược Trúc cũng kệ nàng.

Vài ngày trước Hoàng đế cứ ở mãi cung ôn điện, mấy ngày sau chịu

không được không khí nóng bức ngày hè chẳng thèm quan tâm đến lời
khuyên của thái y cứ chuyển vào điện Thanh Lương ở. Tiêu Tử Y đi trên
những tấm đá mát lạnh trong điện, xa xa đã nhìn thấy Tiêu Cảnh Dương từ
trong điện chậm rãi đi ra.

Tiêu Tử Y bất giác dừng bước, nghiêng người nhìn bóng dáng cao lớn

đang chậm rãi đi tới phía nàng, từng bước từng bước một, nhưng tầm mắt
hắn vẫn chẳng thèm nhìn vào nàng chút nào cả.

Hình như hắn …còn gầy hơn so với lần gặp trước vậy. Là do bận chính

sự quá sao?

Đúng rồi, do hoàng đế bị bệnh, nên nhất định có nhiều chuyện cần hắn xử

lý. Tiêu Tử Y nghĩ thông suốt chuyện này rất vui mà cười cười, mắt thấy
hắn đang tới phía nàng, định cất tiếng gọi hắn.

Nhưng Tiêu Cảnh Dương chân bước càng nhanh hơn, như cố tình tránh

nàng vậy, cả khoé mắt cũng không thèm nhìn nàng chút nào, cứ đi thẳng
vượt qua người nàng.

Tiêu Tử Y thấy hắn đi ngang qua như trận gió thổi làm tóc nàng tung bay,

không tin nổi hắn cứ vậy mà coi nàng như không khí đi qua. “Hoàng huynh
à…” Tiêu Tử Y bất giác gọi khẽ, nhưng quay đầu lại thì cũng chỉ nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.