NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1477

kỳ thật chiín mình lại muốn thấy hắn đến vậy.

Tiêu Tử Y bước nhanh hơn trong bóng tối, mãi đến khi có người đột

nhiên túm lấy cổ tay nàng ngăn lại.

“Ai đó?” Tiêu Tử Y chỉ cảm thấy cổ tay lạnh buốt, doạ nàng lập tức đứng

sững lại ngây dại.

Dưới ánh trăng đang nặng nề ló ra từ những rặng mây thò ra một cái đầu.

Giọng Tiêu Cảnh Dương trầm thấp thốt ra cùng lúc với sự xuất hiện của
khuôn mặt hắn, ‘Tử Y, là ta”

“Hoàng huynh? Huynh là muội sợ chết lên được” Làm hại nàng còn

tưởng là yêu ma quỷ quái gì đó. Tiêu Tử Y định hỏi hắn sao lại tới chỗ tối
om chẳng có tý đèn này đợi nàng làm gì, lại nhớ lại những lời nói vớ vẩn
của Nam Cung TRanh nói với nàng. “Hoàng huynh à, huynh vẫn nên về đi,
hiện giờ lời đồn thổi trong cung muội cũng nghe thấy hết rồi”

Tiêu Cảnh Dương tặng lực cầm chặt tay, ngăn không cho Tiêu Tử Y rút

ra. “Ta biết rõ, vì thế ta mới không đi vào tìm nàng hôm nay. Tử Y, thật xin
lỗi, ta không thể đàng hoàng đi chúc mừng sinh nhật nàng được” Giọng
Tiêu Cảnh Dương đắng chá có người không như ý ra chiêu bài lại để cho
hắn đi ứng phó rất mệt mỏi.

TRăng đã lộ ra khỏi đám mây hoàn toàn, làm Tiêu Tử Y có thể nhfin thấy

rõ Tiêu Cảnh Dương, cũng hiểu được hai người họ gần nhau tới mức độ
nào, gần tới mức đã vượt qua khoảng cách huynh muội vốn có. Tiêu Tử Y
tránh ánh mắt nóng rực của hắn, cúi đầu nhìn chằm chằm vào bóng hai
người dưới trăng, nói nhàn nhạt, “Cảm ơn hoàng huynh còn nhớ rõ hôm nay
là sinh nhật của muội”

Tiêu Cảnh Dương móc từ trong lòng ra một chiếc hộp ngọc tinh xảo đặt

vào lòng bàn tay nàng, có chút ngại ngần cúi đầu nói ngập ngừng, ‘Đây là
quà sinh nhật, ta nghĩ tới kiểu gì cũng phải đem đến tận tay cho nàng”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.