NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1499

“Thôi đi bà ơi….chuyện đi săn bình thường cũng không cho con gái đi

đâu đó!” Nam Cung Sanh cười lớn dựa người vào tảng đá, trên mặt khó dấu
sự lo lắng. Kỳ thật thì chẳng qua chỉ là một lần đi săn thôi, nhưng theo tin
tức tình báo mà hắn thu được thì có thể mơ hồ nhìn ra được tia mánh khoé
trước cơn bão. Vì thế hắn mới lo lắng sầu muộn, hắn không muốn chưa hiểu
thấu mà đã bị cuốn vào, càng không hy vọng Tiêu Tử Y sẽ phải chịu sự
thương tổn gì.

Tiêu Tử Y liếc mắt, sau đó có chút lo lắng hỏi nhỏ, “Sức khoẻ phụ hoàng

kém như vậy, còn có thể đi săn được sao?” Từ khi Tiêu Cảnh Dương nói rõ
thân phận với anngf, nàng cũng không muốn đi gặp phụ hoàng nữa, cũng
không bước ra khỏi cung Trường Nhạc nửa bước, những vẫn rất quan tâm
đến sức khoẻ của hoàng đế. Mấy hôm trước Nhược Trúc còn lén nói cho
nàng biết tuy Hoàng đế vẫn đều đều vào triều chính sự nhưng tin từ chỗ
triều thần nói đến thì ông ấy sức khoẻ cũng kém lắm rồi. Toàn bộ cả ngày
thì đều ở tại điện thanh lương, cũng không tham gia bất cứ cái gì hoặc hoạt
động cỡ lớn nào.

“Đi săn là truyền thống. Ta muốn thánh thượng trước đó có hạ chỉ thì ta

mới đi, như vậy tự nhiên cũng chuẩn bị kỹ hơn” Nam Cung Sanh than dài
một hơi, nắm lấy Tiêu Tử Y đứng lên, “Đi nào, nàng đi ra ngoài trước nha,
ta đã nghe thấy giọng Nhược Trúc đang đến đây rồi đó” Tuy để cho Nhược
Trúc nhìn thấy hai người gặp nhau riêng tư cũng không phải là không được,
vị cung nữ khéo léo này chắc chắn cũng đã biết chuyện giữa họ rồi. NHưng
nhiều chuyện không bằng bớt đi một chuyện, họ cũng rất muốn hưởng thụ
tránh loại tai mắt của người khác công kích.

Tiêu Tử Y bĩu môi lên, rất khó chịu đứng dậy vuốt lại làn váy rồi mới từ

trong động hòn non bộ đi ra ngoài.

Nam Cung Sanh nghe tiếng Tiêu Tử Y và Nhược Trúc hai người nói

chuyện trong hoa viên, nấp sâu vào trong chỗ tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.