NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1520

“Đúng! Đúng là cái này rồi! Ha ha! Cảm ơn công chúa, quả nhiên nhị ca

ta biết rõ cái gì thì người cũng biết cái đó ha” Nam Cung Sanh cười mập
mờ, sau khi đã nhận biết được thành ngữ, rất hài lòng đi tới khu nghỉ ngơi.

Điền Kị đua ngựa à? Tiêu Tử Y đưa mắt nhìn Nam Cung Sanh ngồi trước

bảng ghi điểm, im lặng thở dài. Không phải là một đại hội thể dục thể thao
mà! Hai huynh đệ này lại còn cả chiến thuật gì nữa không biết, thật sự là
phục rồi.

NHưng nàng cũng không nói cho Nam Cung Sanh biết nguyên nhân vì

sao nàng lại muốn đi săn, nàng sợ nói ra thì hắn sẽ cười nhạo nàng. Dù gì
thì thầy tướng Đàm cũng nói mấy câu nàng vô cùng để ý, lại trước khi
không hiểu rõ thì không nói cho bất cứ kẻ nào.

“Công chúa, đã bắt đầu chạy 400 mét rồi ạ” Nhược Trúc đi tới nhẹ giọng

nhắc.

“A, được”

Toàn bộ khu đất trống chu vi kkhoảng 200 bước, vì thế chạy 400 mét

tương đương là hai vòng. Lúc này Nam Cung Tranh là khách quý. Trong
tay nàng ấy cầm đàn tỳ bà, đầu ngón tay bắn ra một âm đơn, bọn trẻ bắt đầu
chạy ra khỏi vạch xuất phát. Bên sân đinh tai tiếng reo hò, cùng tiếng trống
tiếng kèn.

Hạ Hầu Phụng Chương mặc bộ quần áo màu tím, đang uất ức chạy tụt

đằng sau. Đầu gối bé vừa rồi ngã bị rách rồi nha! Thế mà ông nội vẫn cứ
bắt bé tham gia trận đấu, thật ghê tởm quá đi!

Còn Độc Cô Huyền thì ngược lại ngay từ đầu chạy lên trước, tiếp theo vị

trí thứ hai là Diệp Tầm, mà ngược lại Abe đứng bên cứ quan sát ngây ngốc
mãi, cũng chạy vội theo mọi người. Độc Cô Huyền càng không thể chạy
nhanh hơn Abe được, cứ vung chân lên chạy một hồi như điên, ngược lại
càng cách xa nhóm Diệp Tầm hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.