NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1603

bên kia kêu gào muốn ăn chút gì đó, nàng ta không thể không đi tới.

“Bị doạ hả?” Nam Cung Sanh quan tâm hỏi thăm.

“Vâng” Tiêu Tử Y thành khẩn nhận. Hiện giờ lòng bàn tay nàng vẫn còn

lạnh như băng ấy, vừa nghĩ đến cái cảnh kia mà con tim co rút đau đớn. Hoá
ra trong lúc không ngờ, hắn đã chiếm trọn lòng nàng như thế, vừa nghĩ đến
có khả năng hắn sẽ bị thương hoặc là gặp nguy hiểm, nàng cảm thấy khổ sở
tới mức thở không nổi nữa.

“Là lo lắng cho ta tới vậy sao?” Nam Cung Sanh biết rõ trong lòng Tiêu

Tử Y vẫn canh cánh những lời Đàm Nguyệt Li đã nói, cười cười không để ý
đến mắt của bất cứ ai, kéo tay nàng nắm chặt lại.

“Huynh….” Tiêu Tử Y có chút kinh hoảng định tránh, nhưng Nam Cung

Sanh lại vô cùng kiên định nắm chặt tay nàng không buông.

“Không sao, cứ để cho họ xem” Khoé môi đẹp của Nam Cung Sanh cong

lên, đôi mắt thâm thuý nhìn mặt nàng chằm chằm không rời.

Tiêu Tử Y kinh ngạc nhìn lại hắn, mãi sau mới hơi thả lỏng hé cười, nói

nhàn nhạt, “Vâng”

Lúc này mới vào đầu u mặt trời vừa ló, ánh mặt trời chưa ấm chiếu vào

trên vai hai người, tựa như khoác lên họ một tấm lụa mỏng vậy. Trong rừng
mùi đất ẩm dần lấn át mùi máu tươi, hơn nữa lòng bàn tay truyền đến độ ấm
đủ để lòng người yên tĩnh ôn hoà, Tiêu Tử Y dần dần thở bình thường trở
lại.

“Huynh….Sao lại biết Tiểu Huyền sẽ có chuyện xảy ra hả/” Tiêu Tử Y

nhìn mấy nhóc vẫn đang ngắm con sói đã chết, cuối cùng không kìm được
hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.