NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1605

Nam Cung Tiêu cười tủm tỉm vẫy vẫy tay với hắn, ý bảo hắn ngồi xuống

nói chuyện. Trầm Ngọc Hàn chẳng còn cách nào khác, đành nén giận ngồi
xổm xuống.

“Huynh nhìn kỹ xem, biểu hiện trên mặt công chúa thế nào?” Nam Cung

Tiêu thì thào bên tai Trầm Ngọc Hàn.

“Hừ! Dĩ nhiên là có biểu hiện cầu cứu rồi còn gì” Trầm Ngọc Hàn trợn

mắt nói dối.

“Ta cũng vì muốn tốt cho huynh mới nhắc nhở huynh thôi mà!” Vẻ mặt

Nam Cung Tiêu nói tiếc nuối, “Thật ra thì công chúa đã sớm có hôn ước
cùng với Lan lão bản rồi, nếu không, huynh nói thử xem sao Hoàng đế lại
cố ý cho huynh ấy đến dự cuộc đi săn này chứ?” Nam Cung Tiêu mới thật
là nói dối không chớp mắt.

Trầm Ngọc Hàn nghe mà nháy nháy mắt. Chuyện này…..Chuyện này

nghe ra có vẻ như có lý chút thật.

“Hơn nữa, sao hôm nay lại trùng hợp mà công chúa lại chọn chỗ này để

đi săn chứ. Mà Lan lão bản thì cũng lại xuất hiện đúng ở chỗ này chứ?”
Nam Cung Tiêu càng nói càng khó hiểu, “Huynh nói xem, nếu huynh cứ
vậy túm huynh ấy đi, vậy có hậu quả gì đây?”

Tuy Trầm Ngọc Hàn có thù tất báo nhưng cuối cùng lại là người thông

minh biết rõ chuyện nào cần trả thù, chuyện nào đợi sau này mượn cơ hội
trả thù. Vì thế, sua khi hắn nghe xong, đứng lên cắn môi nói nhãn nhịn,
“được thôi, coi như cái gì ta cũng không thấy”

“Tốt lắm” Nam Cung Tiêu tủm tỉm cười nói, thoả mãn xoay người tiếp

tục cùng bọn Tiêu Trạm nghiên cứu xác sói.

Trầm Ngọc Hàn nhìn mà bất giác thấy như bị ảo giác, có cảm giác sao mà

nụ cười của cậu bé sao lại giống y chang cái vị Lan lão bản đến thế!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.