NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1640

Tiêu Cảnh Dương được yêu thương mà sợ, nhưng lại không biết nói gì

cho phải.

Hoàng đế cũng coi như không có chuyện gì nói tiếp, “Nhưng có người

xông ra vạch trần chuyện Độc Cô Diễm phản quốc mấy năm trước. Người
đó công bố chính mình là tàn quân ngày đó, bởiợ gia tộc Độc Cô phiệt hại
mình nên ẩn nhẫn cho tới tận hôm nay mới nói ra”

Tiêu Cảnh Dương gật gật đầu nói, “Nhi thần cũng đã nghe nói qua, không

biết thật hay giả nữa”

“Kệ là thật hay giả, thời cơ này cũng không tránh khỏi quá trùng hợp rồi.

Quả thật….dường như có người cố ý tìm động cơ của Độc Cô Phiệt vậy đó”
Hoàng đế nheo nheo mắt, nhìn kỹ thần sắc trên mặt Tiêu Cảnh Dương.

Trong lòng Tiêu Cảnh Dương giật mình, nhưng vẫn không tránh mắt

Hoàng đế, nói thản nhiên, “Nhi thần cũng cảm thấy như vậy ạ”

“Vậy sao?’ Hoàng đế ánh mắt cao thâm khẽ cười, giọng điệu bỗng

chuyển ngay sang lạnh lẽo nói, “Còn dám nói láo sao! Chẳng lẽ ngươi thật
sự cho rằng trẫm không nhìn ra được vết thương hôm nay do chính ngươi tự
tay tạo ra đó sao?”

Tiêu Cảnh Dương cả kinh, sợ tới mức vội lăn từ trên giường xuống, quỳ

gối xuống chân Hoàng đế, mồ hôi đầm đìa giải thích, “Phụ hoàng…Nhi
thần…Nhi thần cũng không bất kính với phụ hoàng…” Hắn cả kinh nên lời
nói lộn xộn hết cả, căn bản giải thích không rõ ràng.

Hoàng đế lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Cảnh Dương rất lâu, mãi sau

mới hừ mũi một cái, cũng không rõ là hối hận hay thất vọng mà thở dài nói,
“Cảnh Dương ah! Trẫm thật sự không biết nên nói ngươi thế nào cho tốt
đây”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.