NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 1684

“Gì cơ?” Tiêu Tử Y ngẩn ngơ, kiểu gì cũng không ngờ ông ta đến là vì

chuyện này.

“Đa tạ công chúa đã nhiều ngày trông nom săn sóc cho Diệp Tầm, Diệp

Mỗ vô cùng cảm tạ” Diệp Tri Thu chắp tay nói, vứt không hết tính quân
nhân.

Khuôn mặt Tiêu Tử Y lạnh lẽo nói lạnh nhạt, “Không được, ta không cho

phép”

Có nhầm không đây? Ông ta căn bản cũng không coi Diệp Tầm là con

mình mà! Sao thế nào mà lại mang thằng bé đi chứ?

Lần này là Diệp Tri Thu lại ngẩn người, ông vốn không ngờ tới Tiêu Tử

Y lại cự tuyệt yêu cầu của ông. Trước đó đã nghĩ kỹ hết mọi cách để rời đi
rồi thế mà thoáng cái bị loạn lớn, ông tắc nghẹn không nói nổi được câu nào
cho phải.

“Không được, ngài muốn dẫn Diệp Tầm đi thì phải cho một lý do thuyết

phục cho ta” Tiêu Tử Y kiên trì nói.

Diệp Tri Thu nhìn thần sắc bướng bỉnh trên mặt nàng, đột nhiên nhớ tới

khuôn mặt của một thiếu nữ đã nhiều năm trước đây cũng nói chuyện y như
thế, định nói dối bừa rồi bỏ đi biệt. Ông cười khổ bảo, “Có thật là muốn
nghe không?”

“Thật sự muốn nghe”

Diệp Tri Thu yên lặng nhìn nàng một cái, rồi hạ quyết tâm đem bí mật ẩn

sâu đã nhiều năm nói ra. Ông nhẫn nhịn quá lâu rồi, ít nhất…ít nhất cũng
đừng để cho con gái của nàng ấy hiểu lầm ông.

Tiêu Tử Y đứng tại trong đình viện, nhìn ông khẽ nhấp môi, lắng tai nghe

Diệp Tri Thu nói, mà hoàn toàn phản ứng không kịp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.