NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 228

“Mời hắn vào đi” Tiêu Tử Y thản nhiên nói.

“Việc này….., công chúa. Có cần dùng bức rèm che không?” Nhược Trúc

không lập tức lui ra, thoáng do dự hỏi.

Bức rèm che? Dùng nó để làm gì? Tiêu Tử Y không hiểu vì sao Nhược

Trúc lại hỏi câu này, không suy nghĩ nhiều liền cự tuyệt nói: “Không cần,
mau mời hắn vào đi.” Chỉ là gặp một lão nhân, cần gì phải dùng rèm che a?

Sau khi Thái tiên sinh đúng hơn là Thái Thị Lang đi vào, Tiêu Tử Y lập

tức trợn mắt há mồm. Bởi vì người này căn bản không giống như trong
tưởng tượng của nàng, một lão nhân râu dài già nua, ngược lại chỉ là một
chàng thư sinh.

Hắn đại khái cũng hơn hai mươi tuổi, mặc một thân trường bào màu xanh

đậm. Diện mạo thanh tú, dáng người thon dài, nhưng lại không giống với
một thư sinh bình thường. Hắn thẳng lưng vững vàng, ngạo nghễ đứng ở
trước mặt nàng, hai mắt thong dong cùng chớp động ánh lên trong mắt trí
tuệ, làm cho người ta cảm thấy hắn yếu đuối chỉ là về bề ngoài, che dấu bên
trong là một tâm tư khó nắm bắt.

Tiêu Tử Y rung động từ trong tưởng tượng lão nhân thành soái ca khôi

phục lại, đã bị màn tự giới thiệu của Thái soái ca kéo lại không nói được gì.

“Tại hạ Thái Khổng Minh, tự Công Cẩn, thường gọi là Trọng Đạt, bái

kiến Trường Nhạc công chúa điện hạ.” Thái Khổng Minh cũng chỉ là chắp
tay làm lễ, qua loa cho xong. Ánh mắt của hắn cũng không có nhìn Tiêu Tử
Y nửa phần, vừa tiến đến liền nhìn thẳng Tiêu Trạm.

Tiêu Tử Y thật vất vả mới lấy lại tinh thần, đem tên Thái Khổng Minh

mặc niệm mấy lần trong lòng, mới hiểu được Thái Khổng Minh soái ca bắt
Tiêu Trạm lưng “xuất sư biểu” không phải là cố ý làm khó hắn.

Mà là tinh thần hắn có bệnh………

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.