NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 257

Tiêu Tử Y nhíu mày. Nguyên lai lần dâng hương này chẳng qua là diễn

trò a! Qua loa mà thôi, trấn an quan viên mê tín trong triều và dân chúng,
hơn nữa cũng là tập tục nhiều năm truyền lại. Nhìn hoàng đế dáng vóc tiều
tụy ở phía trước trong lòng nói không chừng còn có bao nhiêu câu oán hận
nha!

Bất quá người theo chủ nghĩa vô thần ở cổ đại thật đúng là hiếm thấy,

chẳng lẽ vị phụ hoàng này của nàng thật đúng là một thế hệ minh quân?

Tiêu Tử Y theo tầm mắt Tiêu Sách, nhìn tấm bia khắc trước mặt bọn họ.

Tấm bia khắc này ước chừng cao hơn nhiều so với bọn họ, mặt trên dùng
thể chữ lệ* xinh đẹp viết lời ca tụng công đức.

(Chikajo: *Thể chữ thông dụng thời Hán.)

Nhân quả thật bi ai, nếu tin thần linh không tồn tại trên thế giới này,

không biết sẽ có bao nhiêu người sống không nổi. Liền ngay cả nàng cũng
không thể không suy nghĩ, đến tột cùng là cái thần linh gì đem nàng đưa
đến nơi này? Vì cái gì chứ?

Hai người sóng vai lặng yên đứng trong chốc lát, chỉ nghe thấy xa xa

truyền đến tiếng chuông du dương.

Tiêu Sách trầm mặc sau một lúc lâu, rốt cục xoay đầu lại nhíu mày hỏi:

“Ngươi sẽ không thật sự có thể nhìn hiểu chứ?”

Lời nói không đầu không đuôi làm cho Tiêu Tử Y sửng sốt một lát, mới

tỉnh ngộ ý hắn chỉ chính là bia văn trước mặt bọn họ. Tiêu Tử Y cười nhẹ,
chậm rãi đọc một lần chữ khắc trên bia.

“Xem ra Tiêu Trạm nói không sai, không nghĩ tới ngươi cư nhiên biết

chữ.” Ánh mắt Tiêu Sách đánh giá Tiêu Tử Y từ trên xuống dưới, trên mặt
hiện ra thần sắc tự hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.