NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 718

Trong lòng nàng cũng không phải lo lắng cho lắm, vì Độc Cô Huỳen dù

có nghịch ngợm thế nào nhưng tuyệt đối không phải là loại ngược đãi động
vật nhỏ kia….Hơn nữa, chuyện cậu túm đuôi của Abe kia, nàng đã làm cho
câụ bé hiểu ra một chút chuyện bị người khác túm tóc thế nào rồi, sau này
cậu ta cũng sẽ không bao giờ có hành động nào quá đáng như thế nữa.. Hơn
thế tuy ở đây là ngài hoàng cung nhưng rời đi cũng không xa cho lắm, bình
thường cũng không nhiều ngừơi phức tạp tới nơi này nên sự an toàn cũng
không có vấn đề gì.

Chỉ là sau núi thường ngày ít có người lui tới nên trừ họ hôm nay đi con

đường nhỏ lên núi ra, thì xunh quanh cũng là rừng cây đan xen. Càng đi vào
bên trong thì cây càng dày đặc, mặc dù không an toàn như trong hoàng
cung nhưng cây nhỏ thì rất nhiều, còn có những cây to bất thường không
biết đã …trải qua mấy trăm năm mưa gió ở trên núi này rồi.

Tiêu Tử Y vốn sợ hãi đôi chút, nhưng tóm lại bên cạnh còn có hai thị vệ

cao to đi cùng, tuy sau núi là rừng cây nguyên sinh hoang dã nhưng tuyệt
đối không có mãnh thú hay độc trùng gì cả, không cần lo lắng gì tới chuyện
này.

Đi mất không biết bao lâu, làm Diệp Tầm gọi vài tiếng Abe xong, xa xa

hình như nghe thấy có tiếng động vật kêu ô ô. Tinh thần Diệp Tầm cũng run
lên, lập tức chạy nhanh tới chỗ đó, Tiêu Tử Y cũng vội vàng chạy theo sau
đi tới.

Chỉ là mải chạy tới trước Tiêu Tử Y đột nhiên có cảm giác một điều vì

nàng phát giác ra không nghe thấy tiếng chân của hai thị vệ kia nữa.

Cho dù họ có võ công cao cường đến cỡ nào nhưng nội lực của nàng ít

nhất cũng có thể cho nàng nghe được tiếng chân của họ chứ. Hơn nữa, lúc
nàng tập trung tinh lực mà nghe thì thậm chí cả tiếng thở, tim đập của bọn
họ nàng cũng không nghe thấy gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.