NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 716

Tiêu Tử Y lập tức đứng bật dậy, nhìn xung quanh một lượt, quả nhiên

không thấy bóng màu trắng tròn như quả cầu của Abe đâu cả, “NHược Trúc
à, các ngươi có ai thấy Abe đâu không?” Aizz, nếu sớm biết thì nên xích cổ
Abe lại cho rồi, nàng đoán chừng là Diệp Tầm sẽ không đồng ý nên mới
không làm vậy, giờ mới không nói tới chuyện này.

“Không sao. Chắc Abe đi chơi đùa chút thôi. Tý nãư sẽ về ngay” Vất vả

qua vài ngày điệp Tầm giờ cũng nói chuyện đỡ hơn chút, chỉ là giọng điệu
vẫn chó chút kỳ lạ thôi.

“Bác à! Độc Cô nó cũng không thấy nữa rồi!” Lúc này TRạm Nhi bên

cạnh mọi người cũng phát hiện ra vấn đề, đưa tay ra giọng giòn giã nói.

Diệp TẦm vốn không có gì lo lắng cả nghe vậy mặt lập tức cứng ngắc,

môi mím lại thành đường thẳng, định nói gì đó cũng im luôn.

Tiêu Tử Y nhìn thấy bộ dạng của cậu thì lắc lắc đầu. Cậu định nói gì thì

nàng cũng đoán được cả, nhất định cậu sợ là Độc Cô Huyền cố ý tìm cách
bắt nạt Abe rồi.

“Công chúa, thị vệ vừa nói vừa rồi có nhìn thấy tiểu thiếu gia Độc Cô

chui vào bụi cỏ, còn tưởng là bé đi tiểu tiện nữa, nên cũng không nói gì cho
chúng ta biết. NHưng mà thời gian đã qua lâu rồi hắn vừa đi tìm nhưng
không thấy người, cũng không có ai thấy Abe đâu cả” Lúc này Nhược Trúc
cũng chạy lới lo lắng bảo.

Thị vệ kia vì góc độ nghề nghiệp nên cũng không nhìn thấy cảnh Abe

cứôp mất miếng sandwich trên tay Độc Cô Huyền, cho nên cứ nghĩ là Độc
Cô Huyền tự mình chui vào bụi cỏ là để giải quyết việc riêng nên cũng
không để ý cho lắm.

Dĩ nhiên Tiêu Tử Y cũng không nhìn thấy nhưng mà nàng lại nghĩ ngợi

cho rằng cả Abe và Độc Cô Huyền không thấy sợ rằng có liên quan đến
nhau. Nàng vỗ vỗ tay tập trung mọi người lại rồi bố trí bảo, ” Tất cả mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.