NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 715

tránh xa bụi cỏ hơn.

“Chết tiệt! Con vật nhỏ mày thật là! Tao không tin không bắt được mày!”

Độc Cô Huyền miệng lải nhải, hạ thấp người xuống chạy đuổi theo Abe.

Một người một chó cứ lặng lẽ xa dần xa dần cả nhóm.

Diệp Tầm lẳng lặng nhìn toà cung điện dưới chân núi, lúc này có vẻ là

đang giữa trưa, mặt trời lên chói chang chiếu vào trên mái cung điện Vị
ƯƠng toả ra những tia sáng lung linh, nhìn rất tráng lệ…

Cậu từ nhỏ lớn lên ở trên thảo nguyên, chaư bao giờ có ai từng nói với

cậu rắng sẽ có một nơi khó tin đến như vậy tồn tại. Cậu cứ cùng cha mình
một mạch đi từ thảo nguyên đến Trung Nguyên, dọc đường đi qua rất nhiều
nơi thấy nhiều chuyện cổ quái kỳ lạ, cậu vẫn cố chịu đựng không hỏi cha
thêm cho phiền toái. Mấy ngày này ở trogn cung TRường Nhạc được ăn
mặc miễn phí cũng đã cố nhịn lắm rồi. Giớ hiếm khi gặp cảnh tượng nguy
nga lộng lẫy nhường vậy nhị không nổi cứ trợn to con mắt màu xanh kia
nhìn ngắm tỷ mỷ kỹ lưỡng hình ảnh trước mặt, đợi sau này cớ dịp gặp lại
mẹ sẽ kể cho mẹ nghe vậy.

“Tiểu Tầm à, nhanh ăn chút gì đi, tý lại nhìn tiếp” Tiêu Tử Y để ý thấy

Diệp TẦm cứ nhìn mà ngẩn người cũng chưa ăn cái gì thì bảo.

“A” Diệp Tầm mở to hai mắt, cúi đầu nhìn miếng sandwich trong tay kẹp

miếng thịt, nghĩ đến Abe rất thích ăn nên vội vàng đứng lên gọi, “Abe, lại
đây ăn cái này đi này”

“Abe khắc có cái ăn của mình rồi ha! Ta bảo Nhược Trúc chuẩn bị cho”

Tiêu Tử Y quay đầu nhìn Nhược Trúc vừa chuẩn bị cho Abe một bàn, phát
giác ra sữa bên trong đã sạch sẽ.

Diệp Tầm vẫn đảo mắt nhìn quanh một chút, rồi khẳng định nói, “Abe

không có ở đây”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.