NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 765

Tiêu Tử Y bỗng chốc tỉnh ngộ, tự dưng làm nàng liên tưởng đến một vấn

đề khác. Thì phải là vì sao Nam Cung Sanh phải mất nhiều công sức diễn
trọn bộ thế chứ? Nói cho cùng đồn nhầm hắn là thiếu niên nhu nhược mà
nói chẳng qua là cha hắn nhất thời hư vinh, cho dù bộ dạng của hắn có bị
người ngoài nhìn vào là rối bù đi chăng nữa, cũng không bao giờ vứt bỏ
hình tượng hắn trong mắt người ta…Dù sao thì hắn chính là lấy tài năng
của mình làm cho mình nổi tiếng.

Chả nhẽ trong chuyện này còn có ẩn tình gì đó chăng?

Tiêu Tử Y nghĩ như vậy lại càng nhìn cách bố trí trong lầu nhỏ một cách

cẩn thận nhưng thấy thế nào cũng cảm thấy không hề có chỗ thần kỳ nào cả.
Trên tường lộ một ra một ít tranh chữ nổi tiếng, bày trong phòng chỉ có một
ít bàn ghế bình thường. Mà ngay đến cả người hâm mộ nổi tiếng mà đến là
Phong Uyển Tình kia trên mặt cũng dấu không được vẻ thất vọng vô cùng.

Phong Uyển Tình lơ đãng, ôn nhu hỏi, “Ngươi tên là gì?”

Nam Cung Tranh đứng cạnh tròn mắt, rõ ràng là nhìn Phong Uyển Tình

không quen cho lắm, chỉ một người tuỳ tùng thôi cũng không tha. Đang
định mở miệng chuyển chủ đề thì đột nhiên bị ánh mắt của Tiêu Tử Y đứng
cạnh ngăn lại.

Tiêu Tử Y mím môi mỉm cười nhàn nhạt, chỉ bảo Nam Cung Tranh đừng

có lo quá. Từ góc độ mà nàng nhìn thì kẻ tuỳ tùng này trông ủ rũ nhưng
khoé miệng lại khẽ cong lên trêu tức, xem ra kẻ tuỳ tùng này là nhân vật
không đơn giản chút nào.

“Tôi….Tôi gọi là Tịch Dạ, trời chiều tịch, ban đêm dạ” Tịch Dạ sợ hãi

ngẩng đầu, vừa lúc để cho Phong Uyển Tình nhìn thấy đôi mắt kinh hãi và
làn da trắng nõn kia, sau đó thì lại cúi đầu xuống. Hai tay trắng nõn như
ngọc đan chặt vặn xoắn vào nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.