NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 766

Phong Uyển Tình càng nhìn càng thấy thích đứa bé tiểu đồng này, đôi

mắt đẹp của nàng ta trở nên ngời sáng, vẻ mặt biểu lộ trở nên vô cùng nhu
hoà, đôi môi đỏ tươi có chút run run, dường như muốn nói cái gì đó ra.

Tiêu Tử Y tròn mắt nhìn cảnh bi kịch hoặc cũng gần như là bi kịch trâu

già gặm cỏ non kia mà kìm không được mỉm cười xen vào, “Tịch Dạ à,
Công tử Sanh có đây không? Hôm nay ta muốn mang Tiêu nhi tới cho thi
thử một chút, không biết có được không?”

Tịch Dạ vội vàng cảm kích nhìn về phía Tiêu Tử Y cười nói, “Xin công

chúa điện hạ đợi…đợi cho một chút. Tịch Dạ đi lên lầu hỏi công tử một
chút” Nói xong thì vội vàng chạy lên trên lầu.

Khoé miệng phong Uyển Tình nở nụ cười, trên nét mặt nửa phần không

vui đã bay mất, một tay chống má, khuôn mặt nghiêng nghiêng nhìn chằm
chằm vào chỗ Tịch Dạ vừa biến mất, cứ như vậy nhìn chằm chằm, đôi mắt
hạnh lẫn chút ẩn tình đưa tình, rõ ràng đã đem nhóc tiểu đồng này làm con
mồi của mình rồi.

Tiêu Tử Y và Nam Cung Tranh liếc mắt nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy

cảnh đối phương trong mắt mà không thể tưởng tượng nổi. Nam Cung
Tranh chắc chắn là chưa thấy qua nhân vật nào như vậy, còn Tiêu Tử Y thì
kinh ngạc vì ở cổ đại vẫn còn có thể nhìn thấy loại phụ nữ như vậy.

Tịch Dạ nguy quá rồi! Ôi không phải, hiện giờ quan trọng nhất là Tịch

Dạ là ai vậy nè?

Nam Cung Tranh và Phong Uyển Tình cùng đưa mắt nhìn về phía thang

lầu, nhịn không nổi thầm nghĩ xem nhị ca của mình có ở trên lầu không
nữa, Giờ mà nói nhị ca nàng thực xui quá, thế nào mà lại có viên tiểu đồng
cùng xui xẻo như vậy chứ.

Chỉ lát sau, từ trên thang lầu có thanh âm truyền xuống, chỉ thấy trong tay

Tịch Dạ cầm một cuộn giấy ra giao vào tay Tiêu Tử Y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.