NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 776

Tiêu Tử Y ước lượng nhìn một chút đầu Lí Vân Tuyển, hơi kinh ngạc

nói, “Bé Vân Tuyển à, hình như con cao lên một chút rồi hay sao đó?”

Lí Vân Tuyển ngẩng đầu mở to mắt nhìn nói lẩm bẩm, “Chuyện này cũng

không rõ ha… Công chúa à, vóc dáng bé Vân Tuyển cao lên rồi hả. Hì hì,
TRạm Nhi nhất định sẽ tức chết lên rồi. Như vậy nó sẽ là đứa bé lùn nhất
trong nhà trẻ đó”

“Trạm Nhi nhỏ tuổi nhất mà, là chuyện dĩ nhiên thôi”Tiêu Tử Y nghĩ

ngợi kéo bé Vân Tuyển đến phòng học ở điện Vĩnh Thọ, bảo cô bé dựa lưng
vào tường. Độc Cô Huyền vừa lúc đang ở trên cây trước điện Vĩnh Thọ
ngắm phong cảnh, thấy hai người đi vào phòng học thì lập tức chạy vội tới.

“Làm gì đó, làm gì đó? Là so đầu sao? Hắc hắc, nhất định là ta cao nhất

á!” Độc Cô Huyền tủm tỉm cười cười.

Tiêu Tử Y lấy một quyển vở đặt trên đỉnh đầu Lí Vân Tuyển sau đó dùng

than củi vạch một vạch. Ở phía trên thì viết tên Lí Vân Tuyển và ngày.

“Được rồi, Độc Cô con cũng đến đo đi nào. Sau này vóc dáng các con

cũng lớn nhanh lắm, dùng mặt tường này để ghi từng chiều cao của các con,
rất thú vị đó nha! Sau vài năm nữa, các con đối với mặt tường này sẽ cảm
thấy thú vị không tưởng tượng nổi đó, cảm thán mình sao trước đây lại thấp
như vậy đó”

“Thế sao không khắc vào thân cây để ghi lại chứ? Con xem cái cây trước

cửa điện kia cũng không tệ mà!” Độc Cô Huyền gãi gãi đầu, có chút cảm
thấy vẽ trên tường không có cảm giác gì, có lẽ nên ra ngoài để cho mọi
người đi qua đi lại nhìn có phải hay hơn không!

Lí Vân Tuyển nghe vậy thì bật cười khì, tiếng cười giòn tan cải chính,

“Độc Cô ngươi ngốc thật, ngươi sẽ cao lên, chả nhẽ cái cây cũng không cao
sao? Đến lúc đó có đo với dấu hiệu trên cây cũng không cùng nhau nha! Cái
đó thì được coi là ghi chép gì chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.