NHÀ TRẺ HOÀNG GIA - Trang 989

Tiêu Tử Y thở phào một hơi, xoa đầu Tiêu TRạm khen ngợi, “Trạm Nhi,

hôm nay là tốt lắm” Thật sự là càng ngày càng làm cho người ta yêu thương
không thôi.

Tiêu TRạm ngượng ngùng cúi đầu cười, trước đây bác nói rất đúng, cảm

thấy có thể giúp được người khác thật tốt lắm. Độc Cô Huyền chạy đến bên
Tô Lâm Lang, không hiểu hỏi, “Lâm Lang, ngươi đưa cho La Thái Phó kia
uống gì thế?”

Tô Lâm Lang ngây thơ mở to hai mắt lắc lắc đầu nói, “Ta cũng không

biết ha, là nó bảo ta bưng cho ông già kia đó, nhưng mà chắc bên trong có
gì đó nha! Ha ha….” Nói dứt lời cười trộm chỉ tay về phía xa xa.

Độc Cô Huyền và Nam Cung Tiêu cùng nhìn theo tay cô bé chỉ thì chỉ

thấy có một người lúc nào cũng luôn ngồi một mình yên lặng đọc sách Đàm
Tinh Duyệt kia.

“Nè, nè! Đàm tiểu đệ! Rốt cục bỏ gì vào trong chén trà đó hả?” Độc Cô

Huyền chạy vội đến trước mặt Đàm Tinh Duyệt, tò mò hỏi.

Đàm Tinh Duyệt im lặng mọt lúc, đôi mắt nhỏ dài khẽ nhếch lên, chiếc

môi mỏng thản nhien phun ra hai từ, “Ba đậu”

“Ba đậu à? Ba đậu là cái gì vậy hả?” Độc Cô Huyền ngẩn ngơ. “Có phải

là cây đậu ăn rất ngon không?”

Đàm Tinh Duyệt liếc mắt nhìn cậu, rốt cục cũng lười đáp lại, tiếp tục

chuyển sự chú ý về quyển sách cậu đang cầm trên tay. Có cái lão già kia ở
đó cứ làm ầm ĩ lên làm người ta phát ốm, vì thế cậu mới muốn ông ấy mau
mau đi cho nhanh thôi mà.

Lúc này Nam Cung Tiêu mới đến gần, nghe được tiếng Độc Cô Huyền

lầm bầm gì đó…, nhấc tay lên vỗ nhẹ xuống đầu Độc Cô Huyền bảo, “Đồ
ngốc, không biết hả? Không biết mà còn nói…, vậy đi cùng ta tới phòng y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.