NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1005

Gia Cát Cẩm vâng lời, sắm sửa hành lý từ biệt mẹ rồi quảy gói lên

đương, chẳng ngờ Gia Cát Cẩm không thạo đường xá, nên lỡ độ đường,
phần thì trời đã tối xung quanh lại vắng vẻ không một bóng nhà. Chàng
đánh liều bước tới một quãng xa xa, trông thấy dưới ánh trăng lờ mờ có
một tòa miếu cũ. Gia Cát Cẩm mừng rỡ tính vào đó ngủ đỡ một đêm, chờ
trời sáng sẽ hay.

Bước lần vào trong, Gia Cát Cẩm thấy cửa miếu không đóng, bên trong

có tấm liễn đã cũ, hai hàng chữ đã mờ, sơn tróc hết, không đọc được nữa.'
Gia Cát Cẩm mạnh dạn bước vào thấy bên trong vô cùng vắng vẻ, bàn ghế
đã mục nát gãy đồ, chỉ còn một chiếc tượng thổ địa đã cũ lắm. Chàng đặt
gói hành lý xuống gối đầu rồi năm trước bàn thần mà nghỉ.

Vì đi đường quá mệt mỏi, nên Gia Cát Cẩm vừa đặt mình xuống đã ngủ

ngáy pho pho. Qua đến canh ba bỗng thấy một người từ ngoài cửa bước
vào, đầu bịt khăn be, mình mắc áo đạo, râu dài, tay cầm chiếc quạt lông phe
phẩy, bước tới, kêu:

- Bớ cháu, lão tổ đây không phải người nào xa lạ chính là Tổ tiên của con

tên Gia Cát Khổng Minh. Cháu hãy đi phò Nhạc Lôi cho thành một nhà đầy
đủ trung, hiếu, tiết, nghĩa. ông có ba cuốn binh thư, cuốn thứ nhất dùng để
chiêm phong, vọng khí, cuốn thứ hai để bày binh bố trận, và cuốn chót
dùng bói quẻ tìm hiểu việc vị lai. Nay ông giao hết cho cháu để dành phò
trợ Nhạc Lôi. Sau này sau khi thành công rồi cháu phải đốt đi chớ nên lưu
truyền cho thiên hạ.

Nói rồi hóa ra ngọn gió biến mất. Gia Cát Cẩm giật mình thức dậy mới

biết là chiêm bao, chàng ngồi chờ cho trời sáng mới bước xuống đất, bỗng
thấy dưới bàn thờ có chiếc túi bằng lụa vàng. Gia Cát Cẩm vội lấy mở ra
xem, thì rõ ràng là ba cuốn binh thư. Chàng mừng rỡ cất kỹ vào gói hành lý
rồi ngửa mặt lên trời lạy tạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.