NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1013

Trong lúc đó Nhạc Lôi ở ngục đang giận dữ mắng lớn:

- Tần Cối quả thật là đứa gian thần tàn bạo nhờ có cha ta bảo giá tại

Ngưu Đầu sơn, diệt quân Kim tại Châu Tiên trấn mới giữ gìn được giang
sơn nhà Tống, sao mi lại đem cha ta và anh ta giết hết tại Phong Ba đình
còn bắt hết cả nhà ta đày ra Vân Nam. Hôm nay mi còn muốn bắt ta giết
cho tận tuyệt. Nếu ta chết rồi nhất định sẽ hóa ra lệ qui bắt hết cả nhà bay
trả mối thù này cho được mới nghe.

Nhạc Lôi mắng mãi không ngớt. Lúc ấy bên phòng kế cận cũng có một

người bị nhốt, nghe Nhạc Lôi la lối liền nổi giận hét lớn:

- Thằng bé này sao lại bất tài dữ vậy? Xưa có câu "hổ phụ sinh hổ tử"

đằng này cha nó là bậc anh hùng hảo hán sao sinh nó lại sợ chết, la lối
không cho ai nghỉ ngơi gì cả.

Lính coi tù năn nỉ:

- Xin lão gia bớt giận, tên Nhạc Lôi ấy quá lắm cũng ở đây một đêm nay

nữa thôi chớ ngày mai sẽ giải hắn xuống Lâm An rồi, để tôi tát cho nó mấy
tát cho nó im mồm vậy!

(Nguyên người này là âu Dương Tùng Thiện người ta thường gọi là Ngũ

Phương Thái Tuế, chuyên nghề buôn lậu, có sức mạnh phi thường nên quan
binh không làm gì nổi, tính tình lại ngay thẳng nên không biết sợ ai cũng
không làm khó dễ cho ai, ngày trước đã đưa Trương Bảo qua sông, về sau
chỉ vì say rượu đánh lộn nên mới bị quân binh bắt đem giải lên quan và bị
nhốt vào ngục thất. Nằm trong ngục, hễ tên ngục tốt nào biết kính trọng bợ
đỡ thì Tùng Thiện cho tiền bạc, còn đứa nào lên mặt làm mếch lòng thì y
đánh chửi thậm tệ, vì vậy cả bọn ngục tốt phải kiềng mặt gọi là lão gia,
chẳng hề dám động tới mảy lông).

Hôm ấy Âu Dương Tùng Thiện nghe tiếng Nhạc Lôi than khóc bên kia,

lòng y vô cùng thương xót, nhưng giả làm mặt giận kêu bọn lính coi ngục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.