NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1024

tới, kêu:

- Nhị đệ chớ sợ, có chị đến cứu em đây?

Vừa nói vừa kéo Nhạc Lôi bay bổng lên không trung rồi hóa ra một trận

gió thổi Phùng Trung nhận thẳng xuống đáy hồ.

Khi ba quân nổi lửa đốt đèn vớt Phùng Trung lên được thì hắn đã tắt thở

tự bao giờ rồi.

Lại nhắc đến chuyện Nhạc Lôi được Ngân Bình cứu, bay vụt trên không

lướt theo ngọn gió, chỉ trong giây phút đến Ô Trấn. Tiểu thư căn dặn:

- Trong hoàn cảnh đen tối này, nhị đệ phải cẩn thận lắm mới được.

Dứt lời, Ngân Bình biến mất, Nhạc Lôi mở mắt ra thấy mình nằm trên

một chỗ đất bằng, bốn phía không một bóng người. Chàng đứng dậy đi lần
tới phía trước bỗng thấy một túp lều tranh ẩn dưới lùm cây rậm rạp, bên
trong có ánh đèn leo lét.

Nhạc Lôi bước vào trông thấy có hai vợ chồng ông già đang xay đậu hủ,

chàng lên tiếng:

- Hỡi lão trượng, xin cứu tôi với?

Ông già nghe kêu chạy ra thấy Nhạc Lôi mình mẩy ướt đẫm, lão hỏi:

- Tại sao tiểu khách ra nông nỗi này?

Nhạc Lôi đáp:

- Tôi là khách từ phương xa đến đây, không may bị bọn cướp giật hết

hành lý lại xô xuống sông, may tôi lội lên được tìm đường đến đây, trong
nhà có lửa xin cho tôi hơ nhờ quần áo kẻo lạnh lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.