NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 1034

Người ấy cười, nói:

- Công tử lại giấu tôi làm gì? Tôi đây chẳng phải ai đâu mà sợ, chính là

gia tướng của Nhạc Nguyên soái tên là Vương Minh đây. Lúc trước chúng
tôi gồm bốn người theo Nguyên soái về kinh, khi đi đến Bình Giang lại bị
viên Hiệu úy chém chết Vương Hoành. Bốn anh em tôi liệu thế không xong
nên mới phân nhau lánh nạn. Tôi đến miếu này, may gặp anh ruột tôi đây
nên ở đây tá túc cho qua ngày. Hôm tôi xuống chợ mua nhang đèn lại nghe
tên Lữ Tuần kiểm bắt được Nhị công tử, ngày mai này hắn sẽ giải đến Lâm
An, nên tôi vội chạy về rủ bạn bè tôi cho đông, nấp dưới mấy chiếc thuyền
câu chờ đợi khi nào chúng giải công tử qua sông sẽ đánh một trận để giải
nạn. Nhưng nãy giờ tôi nhắm tướng mạo của người giống hệt như công tử
Nhạc Vân, phần thì tôi xem những bức hình dán khắp nơi không sai một
mảy. Nếu chẳng phải Nhị công tử thì là ai?

Nhạc Lôi nghe nói cảm động rơi nước mắt, đem hết mọi việc tỏ bày.

Vương Minh nói:

- Xin công tử chớ quá buồn rầu, vả lại nay Tần Cối đã sai Phùng Hiếu ra

Thang Âm huyện tịch biên gia sản của Nguyên soái chở về đầy ắp mấy
chiếc thuyền. Vậy đêm nay chúng ta phải tính trước đừng cho lũ gian thần
nó hưởng được số gia sản ấy.

Mấy anh em nghe nói lửa giận xung thiên, đồng thanh nói:

Thế thì chúng ta phải đi bắt hết bọn cẩu nô này giết hết cho xong.

Gia Cát Cẩm nói:

. Anh em chớ nên nóng nảy, phải làm như vầy..., như vầy mới kết quả.

Ai nấy đều khen phải, còn Vương Minh lo đi dọn cơm mời anh em ăn

uống no nê. Qua đến đầu canh hai, cả bọn dắt nhau đến mé hồ, Vương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.