NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 104

Chư viên ngoại biết có giữ lại cũng không được, nên phải đưa tiễn ông

trở về huyện đường. Hôm sau Nhạc Phi đi với mấy anh em xuống huyện tạ
ơn ngài.

Ông huyện sai bày tiệc thiết đãi, mấy anh em đồng môn ăn uống vui vẻ.

Tiệc xong ông ta căn dặn:

- Hiền tế cùng các cháu có xuống kinh thành thi hội, kết quả ra sao sẽ

cho ta biết sớm kẻo ở nhà ta trông tin đấy!

Mấy anh em cùng vâng dạ rồi từ tạ ra về.

Về đến làng Kỳ Lân, trông thấy nhà Vương viên ngoại tấp nập kẻ trong

người ngoài lo dọn gia tài của ba viên ngoại chất lên xe lừa và xe tay đầy
ắp, tính có hơn trăm xe vẫn chưa hết.

Khi sắp đặt đâu đó an bài, năm nhà vừa gái vừa tra hơn trăm người cùng

khởi hành một lượt. Xe chở đồ đạc đi trước, người thủng thỉnh đi sau, rầm
rộ nhắm Thang Âm thẳng đến. Trong đó có kẻ được về quê, có người lại
phải cách xa quê nhà nhưng cuộc chia tay thật là vui vẻ, không đượm một
chút u buồn.

Cứ ngày đi, đêm lại tìm chỗ nghỉ ngơi, qua ngày thứ ba, mặt trời đã lặn

mà đoàn người vẫn còn lững thững chốn hoang vu, xung quanh không thấy
nhà cửa chi hết. Nhạc Phi bèn thúc ngựa đến gọi mấy anh em bảo:

- Chúng ta mải lo việc đi cho mau đến, nên quên lo liệu chốn nghỉ ngơi.

Ta còn phải đi đến bốn mươi dặm đường nữa mới có xóm nhà mà xe cộ ta
bề bộn như vậy, trời lại sắp tối, không thể nào đến đó kịp. Còn nơi đây
hoang dã, chỗ đâu cho mấy bà cùng thúc bá nghỉ lưng? Vậy anh em hãy
phân nhau đi tìm kiếm quanh đây xem có chỗ nào tạm trú được qua đêm
nay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.