NHẠC PHI DIỄN NGHĨA - Trang 106

Chư viên ngoại cùng gia quyến ngồi vào mâm. Bữa cơm ngoài trời tuy

đạm bạc nhưng đầy thân mật và ngon đáo để, ai nấy đều ăn xong cả mà
Ngưu Cao vẫn còn ngồi uống rượu tì tì.

Nhạc Phi đến bảo:

- Ngưu đệ không nên uống rượu thái quá vậy. Nơi đây là chốn đồng

hoang cỏ dại lại trống trải lạnh lẽo, rủi đêm khuya gió máy thì biết tính
sao? Hãy ráng đến Thang Âm yên ổn rồi muốn uống bao nhiêu cũng được.

Ngưu Cao vâng lời không dám uống rượu nữa, chỉ ăn cơm mà thôi.

Sau khi dọn dẹp tươm tất, chư viên ngoại và mấy bà đều an nghỉ hết,

Nhạc Phi bèn kêu mấy anh em ra ngoài căn dặn:

- Bây giờ Thang và Trương hiền đệ phải nai nịt sẵn sàng ra phía sau miếu

canh phòng, còn Vương hiền đệ canh phòng phía tả, Ngưu hiền đệ phía
hữu. Chúng ta chớ nên sơ suất nhé.

Ngưu Cao tỏ vẻ bất bình, càu nhàu:

- Đi miết cả ngày mệt nhọc, trông cho đến chỗ nghỉ ngơi cho khỏe để

mai còn đi nữa. Ở đây là chỗ không người trước sau vắng vẻ, đại ca sợ nỗi
gì mà bắt chúng tôi canh phòng cho mệt xác? Các hiền huynh cứ đi nghỉ
hết đi, có điều gì Ngưu Cao này chịu cho.

Nhạc Phi mỉm cười vỗ vai Ngưu Cao bảo:

- Vẫn biết vậy, nhưng ở đời việc gì cũng nên đề phòng trước là hay hơn.

Nghèo khó thì chẳng lo chi chứ vàng bạc của chư viên ngoại hằng mấy xe
thế này không lo sao được? Vả lại trên đường đi nếu có điều gì sơ suất, có
phải người ta chê cười chúng mình là không đáng mặt anh hùng không? Vì
vậy anh em phải nghe lời tôi, canh phòng cho nghiêm ngặt. Riêng tôi giữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.